Thích Ngân bị phái đi thủ biên cương, không có lòng khó chịu với Ngu Gia Tường là không thể nào, Nhạc Thần cũng vì chuyện này mà chiến tranh lạnh với hắn, sau cũng chỉ có thế, cũng may Ngu Gia Tường cho phép Nhạc Thần viết thư lui tới với Thích Ngân.
Nhạc Thần xem Thích Ngân như thân nhân, Thích Ngân thủ biên cương chinh chiến bên ngoài cũng không khỏi lo lắng cho hắn, mỗi lần viết thư đơn giản hỏi thân thể, viết chút chuyện nhỏ mình gặp, hỏi tình trạng sức khỏe, còn có hỏi hắn dùng gì, thường xuyên uống thuốc gì ăn gì, mang giày lông cừu linh tinh.
Thích Ngân viết thư cho Nhạc Thần ngắn gọn hơn nhiều, thường xuyên chỉ có hai câu nói, thứ nhất nói thân mình rất tốt, thứ hai hỏi thân thể Nhạc Thần như thế nào, thật sự không hoa hòe, bất quá, hắn sẽ mang vài thứ cho Nhạc Thần, đều là mấy thứ ngoạn ý ở biên cương từ các quốc gia khác truyền đến.
Nhạc Thần chỉ giữ vài thứ, cậu cũng là người lớn, giữ vài món làm kỷ niệm còn lại cấp cho Thừa Trừng, Thừa Trừng cũng không muốn, nhưng công chúa Thừa Xu của Ngu Gia Tường lại rất thích, thường xuyên lấy ra chơi.
Nhạc Thần và Thích Ngân đối đãi tương giao làm Ngu Gia Tường bắt đầu bất mãn, sau đó cảnh giác, nhưng lại thấy hình thức hai người ở chung chẳng khác nào thân nhân, cũng không xuất hiện chuyện hắn lo lắng, vả lại, quan hệ của hắn và Nhạc Thần cũng xem như vững chắc, mà hắn cũng không tin sẽ xảy ra vấn đều, vì vậy sau đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573184/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.