Thích Ngân đi ra ngoài cung, cước bộ rất nhanh, Nhạc Thần đuổi theo hắn chạy đến cả người đều mồ hôi, mỗi lần thấy hắn sắp đến chỗ rẽ hành lang hay khuất dưới mái hiên nhìn thấy sẽ bắt kịp hắn, thả chậm cước bộ muốn hít thở một chút thì hắn lại đi xa, đi đến vườn có một hồ nhân tạo gọi là ‘’Ninh nghi hồ’’ thì trước mắt trống trải, Nhạc Thần thật sự đuổi đến mệt, đành phải vừa đuổi vừa kêu, “Thích Ngân, dừng lại, có chuyện!”
Thích Ngân chuẩn bị đi làm công cho Hoàng đế thì mơ hồ nghe có người gọi mình, hắn dừng lại quay đầu nhìn thì không thấy ai, cảm thấy chính mình nghe nhầm, vừa chuẩn bị đi thì thấy bóng người đang thở hồng hộc vòng qua cây đào cành lá sum xuê, vừa thở vừa kêu hắn, trong thanh âm có chút hổn hển, “Thích Ngân, dừng lại!”
Nhìn thấy Nhạc Thần đuổi lại đây, Thích Ngân cực kì kinh ngạc.
Đứng lại chờ cậu qua đây, chờ Nhạc Thần chạy đến trước mặt hắn thở hổn hển hắn mới thấy cả người Nhạc Thần đầy mồ hôi, hai má đỏ bừng, mồ hôi trên mặt chảy ròng ròng, bạch y cơ hồ cũng ướt sũng, lộ ra thân thể hơi hồng, còn có đường cong xinh đẹp, hắn nhìn, tim càng đập nhanh hơn, sắc mặt cũng có biến hóa.
Biết cước bộ của mình nhất định nhanh hơn Nhạc Thần rất nhiều, Nhạc Thần lại đuổi theo xa thế này, mệt thành như vậy làm cho Thích Ngân cảm thấy có chút đau lòng, nhìn xem xung quanh thì thấy có đình trong hồ, lập tức nói, “Tìm ta có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573180/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.