Dùng xong bữa tối, Ngu Gia Tường bắt đầu xử lý công vụ, chiều tối Nhạc Thần không thể dùng mắt, lại không thể ở nơi này luyện tập tỳ bà, nên đã sớm rửa mặt lên giường.
Lúc Ngu Gia Tường xử lý xong công việc lên giường, Nhạc Thần sớm đã ngủ thật say, gương mặt yên tĩnh say giấc của cậu làm cho người ta chợt thấy hạnh phúc và an bình. Mấy ngày nay hắn đi đường mệt nhọc, ôm Nhạc Thần, yên tâm mà ngủ.
Ngày thứ hai là ngày xuân săn đầu tiên, Ngu Gia Tường không thể đem theo Nhạc Thần ra ngoài săn bắn.
Nhạc Thần chỉ có thể tiếp tục chờ trong hành cung, chờ Ngu Gia Tường thực hiện lời hứa, Ngu Gia Tường nói, ngày mai sẽ hảo hảo cùng cậu, dẫn cậu đi xem phong cảnh đẹp nhất.
Bởi vì mọi người đều rời đi săn bắn, trong hành cung liền không có người, tựa như mấy ngày hôm trước càng lộ ra vẻ trống vắng không chốn nương thân.
Hiện tại bệnh tình Nhạc Thần đã không cần mỗi ngày đều chẩn trị, chỉ cần dựa theo lời dặn thái y uống thuốc là được, chẳng qua, Ngu Gia Tường sợ hãi xảy ra vấn đề, nên như cũ để Sở thái y đến bên Nhạc Thần.
Buổi sáng, sau khi thái y xem bệnh cho Nhạc Thần rời đi, Nhạc Thần mới nhìn sách một chút thì Lí Lực đã không cho phép cậu lại nhìn, sợ rằng xem nhiều sẽ bị thương đến mắt.
Sở thái y cũng đề nghị nhìn nhiều cảnh vật ở xa một chút, đi ra bên ngoài nhiều một chút, Lý Lực đem mũ sa mang cho Nhạc Thần, dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573163/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.