Bởi vì Nhạc Thần chọn lộ tuyến ngoài dự đoán của mọi người, cùng nguyên nhân tâm tư Tương Hổ không cố sức tìm người, Nhạc Thần và Lý Lực đi gần một tháng cũng không có gặp người truy tra.
Đoạn thời gian lo lắng và khẩn trương lúc đầu đi qua, tâm dần dần an tĩnh xuống dưới, Nhạc Thần đem ngựa bán và thuê một chiếc mã xa.
Khi cưỡi ngựa, hai người nhận hết đau khổ, ngồi mã xa thì thoải mái hơn rất nhiều, từ bắc đến nam, Nhạc Thần ở phương bắc mua chút hàng hóa da cáo linh tinh, nghĩ đến phía nam đem bán, phỏng chừng có thể kiếm chút ngân lượng.
Khi hai người rời đi khỏi Nhạc Thần thành mang theo vài trăm lượng bạc, trên đường mua y phục giữ ấm và chi chút bạc cho những chuyện khác, vì vậy, từ Nhạc Thần thành đến nơi đây chỉ còn lại vài chục lượng bạc, mà lộ tuyến đi đến Giang Nam còn có chút khoảng cách, nhìn ngân lượng giống như lấy trứng chọi đá, đến nơi này phỏng chừng muốn bán hàng hóa kiếm tiền là không có khả năng, mà y thuật Nhạc Thần học đoạn thời gian trước, cũng không thể lấy để mưu sinh, cậu nghĩ chính mình có một tay họa tốt, đến lúc đó có thể dùng tranh vẽ kiếm sống.
Một ngày, sắc trời đã tối, hai người vẫn chưa tìm được trạm dịch để nghỉ ngơi.
Trời lúc này đã gần đến Trung Thu, vào buổi tối gió thổi rất lạnh.
Xuống xe ngựa tìm một nơi an tĩnh tránh gió nhưng không có, hai người dự định ở trong xe ngựa qua đêm.
Nhạc Thần đi qua con suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573129/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.