Xem ra người này thật là đến để trêu đùa cậu, Nhạc Thần nhìn thân ảnh Ngu Gia Tường phiêu dật xuất môn liền nghĩ như vậy.
Đương nhiên không phải Nhạc Thần tự kỷ, sự tình liên quan đến thân thể cùng trinh tiết của mình, Nhạc Thần đương nhiên lo lắng tên Ngu Gia Tường hỗn đản biến thái thêm thừa này có thể hay không đánh chủ ý lên người cậu.
Nếu sau này Ngu Gia Tường không còn đề cập vấn đế này đã rời đi, Nhạc Thần xem như cũng an tâm. Bị đùa giỡn một chút không có vấn đề gì, chỉ cần không phải thực chất thương tổn là được.
Vốn đang muốn hỏi một chút vấn đề của Thích Ngân, nhưng tư duy mỗi lần gặp mặt đều bị Ngu Gia Tường dắt đi, cuối cùng cậu vẫn là không thể hỏi ra miệng.
Ngu Gia Tường đi ra ngoài cũng không lâu lắm, Khánh thái y đã cầm hòm thuốc đi vào.
Cấp Nhạc Thần nhìn vết thương ngón tay, thượng dược không được đành dùng băng gạc quấn lại, nói cậu chú ý không cần dính nước, mấy ngày nữa sẽ hảo.
Sau, Khánh thái y cùng Nhạc Thần nhắc tới chuyện cậu học y, Nhạc Thần quỳ xuống muốn làm lễ bái sư với Khánh thái y, Khánh thái y đã đem cậu nâng dậy, nói rằng, “Cũng không cần hành lễ bái thầy, lão phu không định dạy ngươi bao lâu, ngươi trước tiên học đi!”
Nhạc Thần nhìn bộ dạng Khánh thái y cũng không cao hứng dạy cậu, nghĩ chính mình cứ như vậy bái sư quả thực quá mức mạo muội, dù sao ở cổ đại muốn bái thầy học nghệ cũng không phải sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573116/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.