Với cuộc đời của Minh Tu mà nói cậu như một trò cười, người cậu gọi bằng mẹ vốn không phải mẹ ruột cậu, cha cậu thì vốn như một người phụ nữ mà cùng 1 người đàn ông đẻ ra cậu. Và giờ cậu giống như cha, vì đàn ông mà đẻ con, nhưng cậu sẽ không bao giờ muốn họ biết cậu là một con quái vật xấu xí là đàn ông nhưng lại có thể đẻ con. Vậy nên cậu chọn cách buông tay. Cậu theo Biểu tỷ Kha Nhã cùng gia gia về nhà trong ánh mắt sững sờ của nhiều người nhất là Hàn Tịch vừa thức dậy sau khi đánh xỉu bởi hộ vệ bên người gia gia. Ánh mắt anh đầy sự quyết liệt nhìn cậu và hai đứa con, nhưng cậu sẽ buông tay để hình ảnh của cậu trong mắt anh biến thành thứ ghê tởm như hồi cậu sinh cặp song sinh. Chính vì sợ mất nên cậu mới buông chúng đi. _Ngọn nguồn xưa cũ_ Bên cạnh Trầm Lão gia tử Trầm Tạc có một người tâm phúc tên gọi là Vĩnh, hầu như ai cũng gọi ông với tên Vĩnh mọi người chỉ nhớ tên k nhớ họ ông ta. Trong Trầm gia người luôn cung kính gọi ông là ngài Vinh, Trầm Tạc luôn gọi ông A Vinh, các con của Trầm lão gia tử gọi ông một tiếng Vinh thúc. Gần đây Trầm lão gia tử nhờ câu truyện của Kha Nhã, ông chợt nhận ra chuyện con trai út của ông bị lấp liếm mà người ông sai đi nghe ngóng không ai khác, kẻ cướp đi con trai ông rồi yêu cầu dùng cả sản để đánh đổi lấy đứa con yêu quý nhưng ông đưa ra một phần gia sản thì liền có hai lá thư gửi đến một là đã giết con trai ông vì ông không giữ đúng lời hứa hai là con ông đang mang thai đứa con của hắn cần ông đưa thêm. Đến giờ ông bắt đầu nghi ngờ một người, là người anh em vào sinh ra tử với ông mà trùng hợp lại họ Doãn chính là A Vinh hay nên gọi là Doãn Vinh. Doãn Vinh là kẻ hiểu hết về ông cũng chính ông ta nắm rõ được số tài sản của ông nhưng ông ta không ngờ rằng tài sản của ông không chỉ ở ngoài sáng như kình doanh mà còn ở trong tối, bởi vợ ông chính là con gái ông trùm xã hội đen của thời bấy giờ. Ban đầu giữa Trầm lão gia tử với Trầm phu nhân chỉ là cuộc giao dịch đổi trắng thay đen cho đến khi hai người thực sự yêu nhau và cùng nhau sinh ra 4 đứa con trai, và sau khi sinh ra ba đứa con trai đầu thì một cuộc tai nạn xảy đến khiến đứa con 6 tháng trong bụng Trầm phu nhân đẻ non gây nên thiếu xót cơ thể. Từ đó, ông lao đầu vào công việc để xóa nhòa đi đau đớn khi mất vợ mà bỏ quên báu vật mà vợ ông để lại cho ông, con trai út của ông là bản sao của vợ ông nhiều lúc ông cảm tưởng nhìn thấy vợ ( Xích: nghe mùi phụ tử quá) Nhưng rồi con trai ông 15 thì bị một người xa lạ đem đi khỏi, lúc này ông mới thống khổ. Ông bỏ quên mất tình thân, nỗi đau ăn mòn ít chí con người ta biến ông từ một người đàn ông thành đặt thành một người cha già nua trong chốc lát. Lúc đó ông chỉ tin tưởng ba người con trai lớn cùng tâm phúc A Vinh thôi. Trải qua thời gian dài từng tin một xảy đến khiến ông không còn mình mẫn nữa, đầu tiên là những lá thư đòi tiền và rồi tin con ông chết trong đám lửa khiến ông chỉ còn là cái xác không hồn thôi, nếu không phải còn ba người con trai chống đỡ ông có lẽ ông đã ngã xuống như kẻ nào đó mong đợi mòn mỏi. Và giờ sau hơn 20 năm dường như ông đã sáng tỏ mọi truyện. Ông đã quá yêu đuối khi mất đi những người thân yêu nhất và giờ ông sẽ không như thế nữa. Ông nhận thấy sự lạ lùng trong hai bức thư được gửi đến gần như cùng lúc năm đó, đó là hai bức thư từ hai kẻ khác nhau gửi đến. Lá thư nói con ông đã chết chính là muốn ông đau khô tột cùng khiến ông lung lạc ngã xuống với là thư này ông sẽ buông xuống mọi thứ người có lợi ở đây chính là A Vinh hay còn gọi là Doãn Vinh. Lá thư thứ 2 chính là của Doãn Khải người đã dụ dỗ con ông ra khỏi vòng bảo vệ của ông rồi làm ô nhục nó, nhưng khi hắn thấy con ông mang thai liền viết thư đòi những khoảng tiền lớn hơn, hắn không ngu ngốc tin rằng Trầm gia hết sạch của cải, hắn nghĩ cha của Trầm Thiên Vân sẽ ngốc nghếch như con ông ta giao nộp hết tài sản để hắn “bảo hộ” con trai quái vật của Trầm gia cùng đứa cháu quái vật sắp được sinh nhưng rồi hắn mất luôn cơ hội đòi thêm tiền khi căn biệt thự ở ngoại ô hắn dùng để giam giữ đứa con trai ngu ngốc Trầm Thiên Vân bị cháy mất. Chỉ là Trầm lão gia tử không con cả ông đã thông mình tìm người gài vào những gia sản chuyển nhượng cho Doãn Khải để tìm hiểu nhưng vẫn không thể tìm ra tên gián điệp đã giúp đỡ Doãn Khải đến ngày nay, nhưng người của Trầm Dạ Thiên_ con trai trưởng Trầm Tạc, đại ca của Trầm Thiên Vân đã phát hiện ra rằng em trai anh đã chết tất cả bị che mờ đi do một kẻ nào đó dàn dựng nhằm giết chết những người còn sót của câu truyện nhưng ông trời vẫn như thương xót cho Trầm Thiên Vân mà cứu vớt họa sát thân cho con trai Trầm Thiên Vân. Để rồi 20 năm sau Minh Tu_ con trai của Trầm Thiên Vân với Minh Hạ một lần nữa về với gia đình của mình, một gia đình ấm áp tuy không có cha cùng mẹ cả đại bá nhưng trước nhưng có những thân nhân ruột thịt.. Chiếc xe sang trọng đỗ trước Long Môn Trầm gia. Một hàng dài người hầu đứng hoan nghênh chủ nhân, tiếp đến là nhị bá Trầm Hoàng Thiên cùng tam bá Trầm Tử Thiên đứng trước đại môn, nháy mắt họ như nhìn thấy ém trai út bé bỏng ngày nào. Cố nhắm mắt định thần và rồi mở mắt nhìn họ cười thân tưxơi: _Chào mừng con về nhà – hai vị bá bá cùng chào đón, Minh Tu rất vui trên đường về đang nghe biểu tỷ, đến bây giờ chính cậu vẫn ngỡ ngàng hóa ra Kha Nhã là chị họ của cậu, thảo nào cậu có cảm giác thân thiết với cô từ lần đầu tiên gặp dù lần đó cậu bị cô mắng gần chết Minh Tu mở to đôi mắt nhìn tòa nhà to lớn trước mặt, liền cảm giác giống như đây là giấc mơ vậy. Cậu không à không đúng, phải là chưa từng nghĩ có ngày cậu sẽ bước vào một tòa nhà to lớn này. Đột nhiên có một cái bóng lao đến phía cậu. Khi cậu nhìn kĩ thì nhận ra đó là một người phụ nữ đã chưa đến ngũ tuần, gương mặt nhăn nheo vì cười nhưng những giọt nước mắt lại cho người ta biết bà vừa khóc: _Vân tiểu thiếu gia, người bỏ vú đi thật lâu – phụ nhân vừa khóc vừa ôm lấy cậu, hiển nhiên bà nhận nhầm cậu thành cha, bà chính là vú nuôi của cha, bà vốn là hầu gái theo mẹ cậu tiến vào Trầm gia Cậu bị bà ôm gắt gao đến cứng người, còn hai đứa trẻ đang ôm cứng chân cậu đã đủ khiến cậu bối rối rồi giờ thêm phụ nhân này nữa. Nhưng rất nhanh một người đến giải vây cho cậu. Gia gia cậu nhìn người phụ nhân khiến bà hoảng hốt lui ra. Sau khi lui ra, bà nở nụ cười âm u nhìn về ba cha con vừa bước vào cánh cổng của Trầm gia, bà ta hận người họ Thẩm và hận nhất là Thẩm Uyên vợ Trầm Tạc. Đó là người phụ nữ may mắn bà ta luôn hạnh phúc những điều không hay chưa bao giờ xảy đến với bà ta, người phụ nữ cười độc ác nghĩ tôi đã khiến bà chết rồi con trai bà cũng chết giờ đến cháu và chắt bà đừng hòng sống tử tế hạnh phúc. Ngày xưa nếu không có bà làm cầu nối giữa thì làm sao Doãn Khải lại gần được tiểu thiếu gia được bảo vệ và che chở nhất Trầm gia. Bà muốn từng người trong Thẩm gia và đều phải chết nhưng bà không có nhiều khả năng bởi vậy liền hướng đến độc nhất tiểu thư xinh đẹp Thẩm Uyên được gả vào Trầm. Thẩm Uyên là đứa con gái mà Thẩm lão gia yêu thương, mà nhà Thẩm vốn có gốc gia tộc xa xưa nhưng đã nhúng bùn lắm chúa thể thế giới ngầm tại Thượng Hải, nhưng dù có nhúng bùn thì gia tộc vẫn quý trọng các quy tắc. Con gái gả đi phải có người bồi giá theo cùng. Dùng mọi thủ đoạn bà đi theo Thẩm Uyên đến Trầm gia sau hơn 5 năm đến giả danh làm người thân cận của Thẩm Uyên bà đã khiến cho cơ thể của Thẩm Uyên càng ngày càng yêu và khi sinh con trai Trầm Vân Thiên liền bị băng huyết mà qua đời, đứa con trai út của Trầm gia từ bé được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa khiến bà chướng mắt vô cùng. Cắn môi nghĩ về tình cảnh của mình ở Thẩm gia hồi xưa khiến bà thêm hận thù đứa trẻ giống hệt tiểu thư nhà họ Thẩm. Bà cấu kết với A Vinh để đưa con trai của hắn đến gần dụ dỗ đứa trẻ vốn ở trong che chở của cả Trầm gia đi khỏi Trầm gia. Điều này khiến bà hài lòng khi nhìn thấy người yêu nhất của Thẩm Uyên dần dần sụp đổ làm bà sung sướng ai dè truyện đã hết Trầm gia mất đi 1 Thẩm Uyên 1 Trầm Vân Thiên giờ con trai của Trầm Vân Thiên lại về, nhíu mày khó chịu. Hóa ra, Trầm Vân Thiên cùng đàn ông lên giường rồi mang thai, thân quái vật thế mà vẫn sinh con. Giờ con của quái vật lại mang về hai đứa trẻ. Đôi mắt của nữ hài bên cạnh cháu trai Thẩm Uyên giống hệt Thẩm Uyên của năm xưa tràn ngập hạnh phúc, sự tinh anh đáng yêu của nó khiến ai ai cũng yêu quý. Lần này bà sẽ diệt cỏ diệt tận gốc. Căm thù nhìn bóng dáng 1 lớn 2 nhỏ vào từ đường Trầm gia Tai Họa Huyết thống không thể bị lưu lạc bên ngoài. Trầm Tạc triệu tập cuộc họp các chi thống nhất đưa ba cha con Minh Tu quay về nhà đưa tên vào gia phả Cái tên Minh Tu nhanh chóng bị thay tên khác, họ của cậu phải là họ Trầm chứ không phải họ Minh, con cậu là cháu chắt của Trầm gia đâu thể mang tên tùy tiện vậy nhưng vì tên chúng rất đẹp và có ý nghĩa nên Minh Tu khăng khăng xin gia gia mình giữ lại. Còn Trầm Tạc yêu thương cháu trai vất vả mới mang về không nỡ buông lời kháng nghị cứ vậy thêm chữ Trầm trước tên hai đứa bé còn Minh Tu liền đổi tên thành Trầm Minh Hi. Vị tiểu thiếu gia này giờ lại mang theo 1 cặp song sinh về đủ khiến mọi người giơ hai tay lên chấp nhận người vào, vị tiểu thiếu gia và hai tiểu chắt rất được hâm mộ. Minh Hi được hưởng sự yêu quý từ các thúc bá trong nhà bởi lẽ cậu rất giống cha mình, vì hối hận cũng vì tiếc nuối người thân họ đối xử với cậu thật tốt, còn hai tiểu bảo bảo liền thành linh vật của cả Trầm gia từ già trẻ lớn bé không giới hạn tuổi tác ai ai cũng cưng hai bé vô cùng. Với lão gia tử Trầm Tạc ông yêu nhất chắt gái Minh Nguyệt vì ông thấy hình ảnh người vợ đã mất qua chắt gái đáng yêu. Hai đứa chắt ngày ngày ở trong Trầm gia vui đùa khiến nội thất Trầm gia như tiếp thêm nguồn sức sống mới, trẻ trung vui vẻ không còn sự u buồn đau đớn nữa Cuộc sống cứ thế thì tốt, cho đến khi Doãn Khải chạy đến với nét mặt hân hoan muốn nhận con thì cả toàn Trầm gia liền mở to mắt nhìn kẻ trơ trẽn ngày xưa giết chết tiểu thiếu gia Trầm Vân Thiên. Ông ta đến nói năng rất bài bản chuyện xưa, nào là giận dỗi nào là hiểu lầm nào là đem con về nhận tổ tông. Gương mặt cười giả tạo làm Minh Tu cảm giác muốn nôn, sự ghê tởm của ngôn từ mà Doãn Khải khiến cơ thể cậu run rẩy, cậu đã đọc nhật kí của cha nên cậu đương nhiên biết chuyện kinh hoàng gì đã xảy ra. Người đàn ông trước mặt cậu cười tươi gọi cậu là con trai thực chất là một con ác quỷ hút máu người một con ác quỷ đi lên từ tầng 18 của địa ngục. Tay cầm tách trà đưa lên gần đến miệng liền rơi xuống, tay Minh Tu bịp lấy miệng để ngăn cơn buồn nôn nhưng sự ghê tởm vẫn tuôn trào. Mặt cậu tái mét vào nếu không phải đại bá bên cạnh đỡ thì cậu bị ngã. Gia gia phất tay để người hầu đưa cậu vào. Mắt thấy đại sự có điều bất thường nhưng Doãn Khải vẫn cố tươi cười: _Cha chắc thằng bé giận con rồi- Doãn Khải không biết liêm sỉ gọi Trầm Tạc 1 tiếng cha, nếu không phải Trầm Tạc đã lặn lội hơn mấy chục năm trên thương trường thì chẳng há ông là thằng ngốc mà tin vào những lời nói vô sỉ kia sao Ánh mắt Doãn Khải hướng về phía cha mình thấy nụ cười đắc thắng của cha là đã hiểu cuốn nhật kí kia không đến tay người Trầm gia, gã thừa biết thói quen viết nhật kí của Trầm Vân Thiên, dù thế nào cũng không thể để cuốn nhật kí đó rơi vào tay Trầm gia, nhưng giờ nó chỉ còn là đám tro tàn gã đắc ý cười. Gã sẽ khiến Trầm gia nhân nhượng vì đứa quái vật kia, ai chả biết Trầm Vân Thiên thân quái vật lên giường với gã rồi mang thai chỉ là gã không ngờ đứa trẻ không còn đã vậy Trầm Vân Thiên còn trốn theo hộ vệ gã cử đến canh trừng, quái vật cũng chỉ là quái vật thôi thứ dâm đãng chỉ biết câu dẫn đàn ông như thế gã chẳng tiếc chỉ là gia thế và của cải của thằng quái vật đó khiến mắt gã ngó lơ. Gã quyết thâu tóm thêm, gã không tin đứa cháu cùng hai đứa chắt không khiến Trầm Tạc kia mềm lòng ngay cả khi lão họ Trầm khi đòi xác minh DNA gã cũng sẽ khiến thằng quái vật kia thành con mình được. Nhưng gã đâu biết những ý nghĩ đen đúa đó viết hết lên gương mặt gã bị những người trong Trầm gia tháu rõ. Trầm lão gia tử liếc nhìn sang thân tín lâu năm thấy nụ cười đắc ý của A Vinh giống hệt đứa con gã làm lão đau đớn, cảm giác bị phản bội bị đâm sau lưng thật khó chịu. May mà lão nhận ra tuy muộn nhưng còn hơn đến chết cũng không nhận được sự đau đớn của sự phản bội gây nên. Quay sang đối mặt với đứa con cả gật đầu ám chỉ, nhanh chóng vị nam nhân quá tuổi ngũ tuần ra lệnh thuộc hạ ném gã vô sỉ trước mắt ra khỏi đại sảnh. Đến đây thì vẻ mặt đắc ý của Doãn Khải đã biến sắc trắng bệch không còn chút máu nào. Hoang mang nhìn về phía cha gã chỉ nhẹ lắc đầu ý muốn gã nhẫn nhịn vì đại sự đằng sau. A Vinh biết sự việc này khó thành nên tính để Thẩm Lại Hương_ hầu gái bồi giá từ nhà họ Thẩm về cùng phu nhân của Trầm Tạc ông biết bà ta hận phu nhân ra sao, bà ta chắc sẽ có cách khiến cho Trầm Minh Hi đổi ý nhận cha, giờ ai cũng biết Trầm Minh Hi cùng hai hài tử Trầm Minh Nguyệt cùng Trầm Minh Nhật là ba bảo vật của Trầm phủ mà bản thân Trầm Minh Hi rất mềm lòng chỉ cần gạt Doãn Khải là cha cậu ta, A Vinh không tin cậu ta không thể không thuyết phục Trầm lão gia tử đang cố dùng mọi cách bù đắp sự thiếu thốn của cậu ta về mặt tình cảm lẫn vật chất. Tại biệt thự Doãn gia Doãn Khải điên tiết hất những gì thấy trước mặt bộ dạng cáu tiết khiến gương mặt trở nên vặn vẹo khó coi. Tất cả chỉ tại chậm bước trước Hàn gia, gã sau khi từ phía cha phát hiện ra sự tồn tại của thằng quái vật của tiện nhân kia gã đã muốn lợi dụng gã để tiến vào thu lợi từ bên trong Trầm gia, Trầm gia là con mồi lớn ai cũng thèm thuồng. Trước nay con gái có hôn ước với tiểu tử Hàn gia nhưng chả hiểu sao Hàn gia lại từ chối con gái gã khiến mối làm ăn đổ bể, dạo trước vì trốn thuế cùng buôn lậu nhiều lần bị cảnh sát bắt giữ hàng hóa khiến gã tổn thất, đang lúc khó khăn phải mặt dày đi vay vốn nhiều nơi khiến gã quên mất con mồi to lớn kia. Giờ thì Hàn gia đã thành 1 chi của Trầm gia hay sao mà đưa thằng quái vật kia về. Doãn Vân ở bên ngoài biến sắc khi nghe thuộc của cha nói, cô là kẻ không thiếu thủ đoạn vì yêu Hàn Tịch mà cô gieo mối nghi ngờ vào đầu cha Hàn về sự bất minh của nam nhân chỉ biết bám lấy hai huynh đệ Hàn gia kia giờ thì hay rồi nam nhân kia không chỉ không có thân phân bất minh mà còn đường đường chính chính bước vào cổng Trầm gia nổi tiếng lâu đời, làm lục tiểu thiếu gia đang được đồn thổi là đứa cháu được sủng ái nhất của Trầm lão gia tử, nghe nói nếu hắn muốn ngôi vị gia chủ thì Trầm gia lão gia tử cũng đồng ý đưa cho hắn. Cô chỉ lo lắng nếu hắn biết hiểu lầm của cha Hàn đối với hắn cùng với thủ đoạn khiến hắn buộc phải rời xa hai huynh đệ họ Hàn khi ấy chỉ sợ cô sẽ sống không tử tế nổi. Trầm gia có thế lực trong tối ngoài sáng khiến ai ai cũng e ngại không dám phạm úy giờ đột nhiên xuất hiện hắn. Cô đột nhiên nhớ lúc trước Hàn Tịch muốn kết hôn rồi lại thôi phải chăng? Đôi mắt phượng xinh đẹp nheo nheo đầu u ám, là nam nhân sao hắn cứ câu dẫn người đàn ông cô nhắm chứ. Cô đã yêu Hàn Tịch từ ngay lần đầu gặp anh, cô chỉ biết nếu ai đụng vào người đàn ông đó cô sẽ hủy diệt kẻ đó, cô đã nhiều lần tỏ tình thậm chí cô còn muốn hiến thân cho anh nhưng người kia một mực từ chối, giờ anh lại yêu một nam nhân khác không xinh đẹp cũng chẳng xuất sắc khiến cô điên tiết cô giả vờ buồn bã nói với đám người trong đó 1 thiếu niên điên cuồng theo đuổi Hàn Triệt, cậu ta rất thiện cẩn lỗ mãng nhưng có những suy nghĩ tàn độc. Chính cậu ta muốn bắt cóc nam nhân kia sau người làm nhục để rồi khiến cho nam nhân đó không thể lại gần Hàn gia huynh đệ nhưng cuối cùng chỉ khiến hai huynh đệ Hàn gia thiết lập bảo vệ nam nhân kia hơn. Cô cắn môi đến bật máu, sao nam nhân kia may mắn nhường vậy, đột nhiên thành người của Trầm gia muốn động đến là khó, vừa rồi thuộc hạ lại còn nói cái gì mà con trai của người mà hồi trước cha lợi dụng để có được ngày hôm nay còn giết chết cha hắn nữa. Vừa nghe đến người kia cô biết vì mẹ từng nói cho cô đó là quái vật. Một con quái vật nam không ra nữ chẳng phải chỉ biết câu dẫn đàn ông, giờ đây cô thấy cha nào con đó chỉ biết câu dẫn đàn ông mà thôi. Tại biệt thự Hàn gia Hàn Triệt ngồi trên sô pha sắc mặt khó chịu nghe em trai kể lại, anh không ngờ thân phận của Minh Tu phức tạp đến vậy. Đột nhiên có cảm giác muốn ôm lấy kẻ thù đã nã súng vào xe của anh, nếu không phải có sự việc đó anh cùng em trai sẽ không biết người kia đã sinh cho họ 1 cặp song sinh đáng yêu. Trên tay là những tư liệu về cuộc sống 4 năm nay của Minh Tu anh nhíu mày. Những tờ giấy trên tay anh sắp bị anh vò nát đến nơi rồi. Hồi trước anh hứa bảo vệ che chở cho người kia nhường nào thì giờ danh muốn tự đánh mình bản thân bấy nhiêu, cuộc sống của người kia rất mệt mỏi, vừa duy trì cuộc sống vừa nuôi chăm sóc cặp song sinh. Cơ thể người ki trước nay vốn không khỏe cũng chẳng yếu chỉ là luôn không bao giờ ổn, đột nhiên lại mang thai rồi đẻ ra 1 cặp song sinh đủ biết nó vất vả nhường nào. Nếu lúc đó, họ không giận vô cớ thì sẽ không để tuột mất khoảng thời gian quý giá đó. Khoảng thời gian người kia cần họ nhất, khoảng thời gian hai đứa trẻ kia cần họ nhất. Đếm đây tập tài liệu đã bị vò nát bươm trong tay Hàn Triệt, giờ anh chỉ muốn ôm láy người kia trong lồng ngực mình muốn cảm nhận hơi thở thanh nhẹ từ người kia, muốn nhìn gương mặt thanh tú của cậu, muốn thấy cậu cười và muốn cậu tha thứ cho sự ngớ ngẩn của anh: _Tịch, anh muốn cầu hôn em ấy _ Nhưng cửa của Trầm gia rất cao đó, với lại anh nhìn thái độ ông của Tu xem, chưa giết chúng ta đã là nể mặt Tu lắm rồi – Hàn Tịch thở dài một hơi, anh đâu phải không muốn cưới Tu về chứ nhưng cánh cổng nhà họ Trầm thực sự rất khó bước vào. Trầm thế gia mấy trăm năm rồi, kinh doanh trong tối ngoài sáng đều có cả đụng chạm người họ Trầm chính là tìm đường chết. Anh và anh trai đâu chỉ đụng chạm người Trầm gia chứ thậm chí còn lên giường với nhau sinh con cũng đã 4 tuổi rồi. Hai đứa trẻ liền về Trầm gia nhận tổ tông báo chí đăng ầm ầm kia kìa. Đột nhiên có người xin gặp, nói đưa một vài thứ từ Trầm gia tới. Hàn Tịch chạy vụt đến cướp đồ từ tay người hầu khiến người hầu giật mình mở tròn ta nhìn vị nhị thiếu gia nông nổi như ngày trước rồi lui xuống. Trong đó có một bức thư do chính tay Trầm Minh Hi chính là lục tiểu thiếu gia dạo này cả giới thượng lưu đang đồn ầm lên, nhưng hai anh em nhà Hàn gia biết đó là Minh Tu của họ, Hàn Tịch vẫn thích cái tên cũ của cậu nhưng Hàn Triệt lại cho rằng cái tên mới này mới hợp với cậu. Trong thư, Minh Hi nói chuyện nhẹ nhàng về chuyện giữa ba người, cậu chính là yêu hai người họ nhưng bản thân luôn tự ti về thân phận mình không xứng đáng. Nhưng giờ đây cậu không chỉ không có thân phận mà còn một đại gia đình cậu hằng mong ước dù trước đây cậu đang từng mơ cậu cùng hai huynh đệ Hàn gia thành một gia đình nho nhỏ với cặp song sinh Minh Nguyệt Minh Nhật. Cậu rất muốn ở bên Hàn Triệt cùng Hàn Tịch hai người nhưng bởi lẽ giờ đây cậu cần làm sáng tỏ cái chết của người ba thân sinh ra cậu Trầm Vân Thiên cùng với sự kiện của nhiều năm về trước và cậu cần thời gian để giải quyết chuyện gia đình trước khi nhắc đến chuyện ba người trước mặt gia gia. Kèm theo đó là 4 cuốn album ảnh dày cộp khi mở ra toàn ảnh chụp của cặp song sinh có cả ghi chú. Hàn Tịch đột nhiên có xúc động muốn lao đến Trầm gia ôm con. Bọn trẻ có bao nhiêu đáng yêu Đâu đó tại Trầm gia Bàn trà bị gạt bay ấm tách bị vỡ tan. Người phụ nữ giận dữ, nét mặt vặn vẹo khó coi. Những vết chân chim nói rõ năm tháng tàn nhẫn biết bao. Trầm Lại Hương điên cuồng phát tiết nhưng chỉ một lúc sau, bà ta lại bình tĩnh ngồi xuống ghê nhưng đôi mắt vẫn đỏ ngầu sự điên dại. Bà thống hận Thẩm Uyên nhưng sau trong thâm tâm, bà lại yêu Trầm Tạc. Chuyện phải nói về 35 năm trước, Thẩm Lại Hương theo mẹ về Thẩm gia đồi công đạo, Thẩm lão gia hồi đó ăn chơi đua đòi, và đã lên giường với mẹ của Thẩm Lại Hương. Sau đó bà ta cần đòi cho con bà một chỗ ở. Bà ta cũng không hướng đến ngôi vị chủ mẫu của Thẩm gia bấy giờ vì bà ta vốn không tham vọng nhưng con gái bà ta thì đầy tham vọng. Thẩm Lại Hương tham lam bước Thẩm trạch giàu có cô muốn làm tiểu thư quyền quý được người người ngưỡng mộ nhưng cha cô lại thờ ơ cô. Người duy nhất quan tâm cô lại là đại tiểu thư Thẩm gia Thẩm Uyên, con gái của vợ cả Thẩm gia gia chủ. Thẩm Uyên mới là đại tiểu thư quý tộc người gặp người thích, vừa xinh đẹp là tài hoa hơn người. Thẩm Uyên là đối tượng của không biết bao quý tộc công tử lẫn phú thương trẻ tuổi. Điều đó khiến Thẩm Lại Hương ghen tị dù ngoài mặt vẫn giả như chị em tình thâm với cô. Thẩm Lại Hương muốn tất cả những thứ ở nơi Thẩm Uyên có. Cho đến khi Trầm Tạc, hồi đó là thiếu gia hắc đạo bá đạo đến ép cầu hồn Thẩm Uyên thì Thẩm Lại Hương lại phải lòng Trầm Tạc ngay lập tức. Nhìn thanh niên đẹp trai với đôi mắt phượng lạnh lùng luôn nheo nheo nhưng thể đang nghĩ điều gì đó xấu xa. Nhưng khi hôn sự của Thẩm Uyên cùng Trầm Tạc được quyết định thì Thẩm Lại Hương điên cuồng phát rồ, cô nghĩ người đàn ông đó đáng lẽ phải phu quân của cô, phải chồng cô chứ không phải ả tiện nhân Thẩm Uyên. Cô từ đó luôn thống hận Thẩm Uyên, có lần Trầm Tạc nhìn thấy đôi mắt đó của cô mà cả người anh tỏa đầy sát khí muốn giết người nhưng quay đi quay lại thì lại chỉ thấy đôi mắt tình thâm nhìn chị gái của Thẩm Lại Hương khiến anh nghĩ mình gặp ảo giác. Phong tục của hai nhà cho phép có người bồi giá theo cùng khi gả đến Trầm gia, Thẩm Lại Hương dùng tất cả thủ đoạn để theo Thẩm Uyên là người bồi giá nắm lấy niềm hi vọng cuối cùng là đây chỉ hôn nhân vì lợi ích để mà thuận lợi hóa sự hợp tác của hai nhà Trầm Thẩm mà thôi chứ không phải Trầm Tạc yêu tiện nhân Thẩm Uyên kia, và cô vẫn còn hi vọng có được người đàn ông đó. Những tất cả là vô vọng khi Thẩm Uyên sinh cho Trầm Tạc đứa con đầu tiên Trầm Dạ Thiên thì hy vọng liền sụp đổ. Hận thù nhấn chím thiếu nữ mới bước qua tuổi đôi mươi đầy trẻ trung và xinh đẹp Thẩm Lại Hương, cô tìm đến vị vị bác sĩ của gia tộc họ Thẩm dụ dỗ ép buộc đưa ra 1 thứ thuốc độc khiến người uống suy yếu từ từ. Sau đó khi đang ép Thẩm Uyên thuốc thì bị A Vinh phát hiện ra. Thẩm Lại Hương cười lạnh dùng thân mình mua chuộc A Vinh sau đó khi phát hiện mình đã mang thai bà liền đẻ đứa trẻ đó ra làm con bài giữ A Vinh phải nghe lời bà nhưng A Vinh thực sự yêu Thẩm Lại Hương nên vì muốn đem lại hạnh phúc cho cô gái bị hận thù lấp đầy đó một chốn nương tựa mà bắt đầu mưu mô tách riêng khỏi Trầm gia tạo một thế lực nhỏ xông vào chốn thương trường cùng lúc với Trầm gia tham nhập vào thương trường để tẩy trắng 1 phần thế lực. Nói thật tâm tư của A Vinh luôn nỗ lực vì Lại Hương chỉ luôn muốn phá hủy Thẩm Uyên Thuốc uống từ từ ngấm vào cơ thể của Thẩm Uyên mà cô không rõ cho đến khi sinh xong đứa con thứ 3 Trầm tử Thiên cơ thể cô bị hủy hoại triệt để nhưng rồi cô vẫn sinh đứa con cuối cùng là Trầm Vân Thiên. Bất quá cơ thể đã bị độc ăn dần ăn mòn cơ thể khiến đứa trẻ có khuyết thiếu nói kiểu khó nghe là quái vật, Trầm gia luôn bảo vệ đứa trẻ coi bé như bảo bối ủ dưới cánh đại bàng mà che chở khiến Lại Hương phát rồ, lúc đó bà nhớ tới đứa con trai cô có với A Vinh, Doãn Khải. Lại Hương sắp xếp hai người gặp nhau vì dù sao sau khi sinh Trầm Vân Thiên ra thì Thẩm Uyên đã mất đi và Lại Hương toàn quyền chăm lo cho “cháu trai đáng yêu” của chị gái quá cố. Và tất cả đã thành công, Lại Hương đã giết được bản sao của Thẩm Uyên triệt đi, con trai Lại Hương cũng có phần nào điên cuồng giống mẹ mình khi biết được bí mật thân thể của Trầm Vân Thiên, khiến cho cậu trai luôn được gia đình bảo vệ đắm xuống dưới địa ngục đau khổ. Trầm Vân Thiên bị hành hạ tra tấn khiến Thẩm Lại Hương vui sướng và khi ngôi nhà chứa Trầm Vân Thiên cháy thành cho thì Thẩm Lại Hương sung sướng thậm chí còn ân cần chăm lo săn sóc cho A Vinh khiến A Vinh cảm thấy hạnh phúc và nghĩ rằng Lại Hương đã buông xuống sự thù hận theo mình bao nhiêu năm. Nhưng giờ đây nam nhân mang dung mạo 6 phần của Thẩm Uyên cùng 8 phần của Trầm Vân Thiên về Trầm gia nhận tổ tông khiến bà phát rồ, ngọn lửa hận thù tưởng đã nhạt nhòa sau hơn 20 năm giờ bùng lên. Sao bà không thể xóa đi dòng giống tiện loại đó? Sao bà không thể khử hết các “Thẩm Uyên” “ Trầm Vân Thiên” chứ? Bà chỉ muốn 1 liều thuốc độc chết một lớn hai bé kia nhưng giờ thì không thể bởi lẽ sau sự cố Trầm Vân Thiên xảy ra, bà tin Trầm Tạc sẽ không buông tay thả lỏng được mà sẽ gắt gao bảo vệ mà có khi còn hơn so với Trầm Vân Thiên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]