Nói rồi Đình Viễn liền xoay bước ra ngoài dáng vẻ chẳng quan tâm đến hắn ta, những loại người như vậy cần một chút giáo huẩn mới có thế điều khiến được hẳn.
Tuy nhiên Đình Viễn đánh giá tên Lương Tùng này khá cao, hắn từ nhỏ đã bao giờ phải chịu khổ sở, chỉ nghe thấy sẽ bị độc dược phát tác dày vò, hắn đã vô cùng khiếp đảm.
Thấy Đình Viễn xoay người bước đi hắn sợ hãi quýnh quáng nói :
"Xin đại nhân dừng bước, tiểu nhân sẽ làm theo lời của đại nhân chỉ bảo, chỉ cần đại nhân ban cho ta thuốc giải là
dudc ".
Đình Viễn dừng bước chân trả lời :
"Ngươi thông minh như vậy có phải tốt không, làm mất thời gian của ta, người đâu cho hắn uống thuốc giải, có điều gì căn dặn thì căn dặn đi không tránh trường hợp qua cầu rút ván, chết lúc nào không biết ".
Rồi Mạc Đình Viễn đi mất để lại bóng dáng ngơ ngác của hắn, hắn những tưởng được uống giải dược là xong rồi kia chứ.
Thị vệ đi lên lanhn lùng nói :
"Thuốc độc này có tên là Thất tốn, cứ hàng tháng ngươi phải uống thuốc giải đầy đủ nếu không sẽ độc phát đau đớn mà chết, ta đã dặn ngươi nên ngươi cần phải nhớ nếu không làm ma cũng đừng có trách ta ".
Tên Lương Tùng kia hoang mang nói :
"Không phải tiểu nhân đã hứa sẽ làm tai mắt cho đại nhân rồi mà, tại sao lại còn khống chế ta như thế, vậy đến bao giờ ta mới hoàn toàn giải được độc trong người chứ ".
Thị vệ khẽ lườm hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060486/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.