Đình Viễn giả vờ như không biết tiến tới ôm nhẹ lấy eo nàng rồi hỏi :
"Nàng ở lại chờ ta hay sao, không phải nàng cùng Khả Hần có nhiều chuyện muốn tâm sự à ?".
Minh Châu mím môi không dám cười, sao nàng không hiểu chàng làm như thế là vì ghen chứ.
Dù sao thì Minh Châu cũng đã hạ quyết tâm sẽ cho hai người cơ hội lại từ đầu rồi nên nàng cũng sẽ không đứng núi này trông núi nọ.
Dù sao tình cảm hai đời đâu thế nói bỏ là bỏ được đâu, với lại thời gian qua nàng cũng đã cảm nhận được tình cảm thật lòng của chàng giành cho mình.
Nàng quay sang Đình Viễn mỉm cười nói :
"Thái tử muốn mời muội cùng tham gia với các huynh, dù sao thì thái tử cũng có ơn với muội, muội mà không tham gia thì có vẻ hơi thất lễ, ý huynh thế nào ?".
Mặc Đình Viễn xoa đầu nàng vẻ cưng chiều :
"Nếu nàng thích thì cùng đi đi, dù sao một mình ta tiếp đón cũng có chút buồn chán, nàng đi cùng cũng vui có thêm người, nhưng trước hết nàng hãy xin hoàng thượng cùng Hy quý phi trước đã ".
Minh Châu nghe như vậy thì vui mừng lắm, nàng bị cấm túc mười ngày nay rồi hơn ai hết muốn xuất cung đi chơi như thể nào, còn việc xin phép phụ hoàng cũng mẫu phi thì đơn giản.
Nàng biết chỉ cần đi với Đình Viễn hai người họ chắc chắn sẽ đồng ý.
Nàng quay sang Khả Hần hỏi :
"Tỷ có đi cùng với muội hay không ?".
Mặc Đình bật cười nói :
"Muội quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060484/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.