Dinh Vien lac dau noi :
"Ta cũng không rõ nữa, từ trước đến nay loài hoa bỉ ngạn này chỉ sống ở khí hậu ấm áp, lần đầu tiên ta thấy nó xuất hiện ở đây.
Lúc đầu nghe mọi người nói ta cũng không tin cho lắm, tuy nhiên khi ta đến để xác thực cũng ngạc nhiên như nàng vậy.
Có thể nói là chuyện lạ hiếm có ở đây, người dân nơi đây cũng rất hiếu kỳ."
Minh Châu mải mê ngắm nhìn, sắc màu đỏ rực khiến cho nàng như đắm chìm vào.
Hai người dạo chơi một lúc rồi cũng trở về, Đình Viễn không đưa nàng về tướng quân phủ ngay mà ghé vào một tửu lâu để dùng cơm.
Trong yến tiệc mọi người cũng chẳng ăn được gì nhiều, lại xảy ra chuyện vừa rồi nên hai người cũng cảm thấy đói.
Đồ ăn của Đông Bắc đều thiên về ấm nóng bởi khí hậu lạnh giá, chỉ khi nào khách tới mới mang đồ ăn ra.
Minh Châu là người không kén ăn cho lắm nên cái gì nàng cũng ăn được một chút, duy chỉ có không ăn được nhiều mà thôi.
Thời gian này Minh Châu khá là quen thuộc với những cử chỉ thân mật và quan tâm của Đình Viễn nên nàng cũng
khong cam thay la nuta.
Đình Viễn hết gắp cho nàng cái này đến cái nợ khiến cho Minh Châu sợ hãi nói :
"Huynh đừng gắp nữa, nhiều đồ ăn thế này ta ăn đến bao giờ mới hết chứ".
Đinh Viễn chỏ cười chứ không nói gì, bất chợt một tiếng nói oang oang vọng vào :
"Lão bản, sắp xếp cho đại đương gia ta một chỗ ngồi tốt, đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060470/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.