Dạ Vô Thiên rầu rĩ nói :
"Vẫn biết là như thế, vẫn biết ta cần cho nàng ấy thời gian nhưng ta vẫn có chút lo sợ, sợ rằng nàng ấy sẽ không muốn trở thành thái tử phi của ta.
Mặc dù ta có thể nhờ phụ hoàng ban hôn, nhưng ta lại không muốn như vậy, không muốn ép buộc nàng ấy ".
Mạc Đình Viễn đồng cảm với Vô Thiên, Y lắc đầu nói :
"Đệ phải có lòng tin vào La tiểu thư, phải tin tưởng nàng ấy, huynh là người ngoài cuộc mà cũng có thể nhận thấy được tình cảm mà nàng ấy giành cho đệ, nhưng có lẽ nàng ấy lo sợ địa vị của đệ, có lẽ nàng ấy nghĩ rằng mình không thích nghi được với hoàng cung.
Nếu đệ tin tưởng nàng ấy thì hãy cho nàng ấy một thời gian đến lúc đó nếu không được chúng ta sẽ làm cách khác."
Dạ Vô Thiên thở dài nói :
"Thôi thì cứ nghe theo lời huynh đi chứ thực sự ta cũng không biết phải làm thế nào, huynh là tri kỷ với ta bao nhiêu năm huynh cũng hiểu ta như thế nào mà ".
Minh Viễn nhìn bóng dáng của Dạ Vô Thiên khuất dạng mà lắc đầu, ai bảo chỉ mình Y là khổ vì tình cơ chứ, ai rồi cũng sẽ rơi vào tình huống này, có chăng là như thế nào mà thôi, đối với chuyện tình cảm của Y có lẽ cũng còn nhiều chông gai lắm.
Trải qua hai ngày chăm sóc cùng an dưỡng La tướng quân đã có thể ngồi dậy tự ăn được, khí sắc ông ấy cũng có phần hồng hào hơn không suy yếu như mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060465/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.