Lâm Thao cùng Hạ Hiên Kiệt dẫn mọi người vào sâu bên trong, dù gì lúc này bảo toàn lực lượng mới là trên hết. 
Quân của Hoàng Đạt tử thương vô số, cứ tấn công đến đâu là lại bị người của Hạ Hiên Kiệt giết, sau một hồi hắn mới tạm thời dừng chiến, bao vây ở bên ngoài chứ không tiến xát vào nữa, điều hắn chờ là chờ thời cơ. 
Tuy nhiên Hạ Hiên Kiệt cùng Lâm Thao cũng không dám vào bên trong nữa bởi bên trong là rừng thiêng nước độc vô cùng nguy hiểm, cũng may trrn Hoàng Đạt kia dừng kịp thời chứ nếu không bọn họ không biết xoay sở ra làm sao. 
Lúc này cả hai bên đều đã thấm mệt cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức, tuy nhiên Lâm Thao cũng không một giây phút lơ là. 
Hạ Hiên Kiệt quan sát địa hình một lúc rồi thầm lắc đầu, chỗ bọn họ chạy vào thật đen đủi đằng sau lại là vách núi, cũng may tên đại hoàng tử kia không đánh tới chứ nếu không tất cả đều gặp nguy hiểm. 
Bây giờ trước mắt phải nghĩ kế để thoát ra ngoài, Y chắc chắn tên đại hoàng tử kia sẽ không để yên lâu. 
Sự thật đúng Y mọi người dự liệu, sợ cái gì thì cái đó đến rất nhanh, bên ngoài yên tĩnh bây giờ đã có tiếng la hét chửi rủa rất khó nghe. 
Tuy nhiên mọi người đều cố thủ bên trong vì biết bây giờ bọn họ đi ra chỉ có con đường chết. 
Phía bên đại hoàng tử thấy bên trong không có động tĩnh gì, hắn đã không kìm chế được đã chỉ huy binh sĩ bắn mũi tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060456/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.