Nhưng dù cho tin tức đó là đúng hay sao Y vẫn phải đi tìm, thà là có còn hơn không, La tướng quân có ơn với Y còn hơn cả phụ mẫu Y không thế bàng quan được.
Nghĩ như thế trong lòng Y cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, trước mắt phải sắp xếp đội hình để chuẩn bị cho
ngày mai.
Sáng hôm sau Lâm Thao đã đến phủ tướng quân từ sớm, hai người đã trở lại y phục nữ tử, áo lông choàng kín mít để phòng tránh lạnh để cùng Lâm Thao lên đường.
Có lẽ do dần thích nghi được khí hậu của Đông Bắc cho nên Minh Châu cảm thấy đỡ lạnh hơn hôm đầu tiên đến đây.
Mọi người chọn cưỡi ngựa để di chuyển linh hoạt hơn, nghe lời binh sĩ nói thì ngôi làng đó bao quanh khắp nơi là rừng, nó gần như là cô lập ở trong một thung lũng nên nếu có tập kích thì cũng rất nguy hiểm.
Lâm Thao không thể đi sát hai người được cho nên đã cử hai thị vệ bảo vệ an toàn cho hai người.
Đường đi khá là ghập ghềnh, bọn họ phải bỏ ngựa ở bên ngoài để đi bộ vào bên trong.
Cả đoạn đường không xảy ra chuyện gì cả nên Lâm Thao cũng dần cảm thấy yên tâm hơn, Y mong rằng sự lo xa của mình là không đúng.
Nhưng Y không vui mừng được bao lâu, họ vừa dừng chân ở một con suối để nghỉ ngơi thì bất ngờ một đoàn người chạy đến rất nhanh đã bao vây lấy bọn họ.
Lâm Thao đã dự tính tình huống xấu nhất rồi cho nên cũng rất bình tĩnh, Y chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060454/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.