Mạc Đình Viễn thoát khỏi hồi ức mỉm cười nói :
"Ta nhận rương đồ cảm ơn của nàng vậy nàng hãy nhận lấy chậu hoa bỉ ngạn tím này đi, đây là tấm lòng của ta, coi như nàng trả công cho ta khi cứu nàng đi, hãy chăm sóc tốt cho nó, nó ở chỗ nam nhi như ta thật uổng phí ".
Hạ nhân đứng đó mà cảm thấy công tử nhà mình hôm nay thật sự quá nhẹ nhàng và nói nhiều hơn ngày thường rồi, bình thường chỉ ở trước mặt lão gia và lão phu nhân bọn họ mới thấy công tử chịu nói chuyện.
Không ngờ ngoài bộ dạng lạnh lùng đại công tử của bọn họ lại có mặt khác biệt này.
Minh Châu không thể cưỡng lại sự xinh đẹp và quyến rũ của nó, ai trong hoàng cung đều không biết bát công chúa nàng thích hoa bỉ ngạn đến dường nào chứ.
Cuối cùng nàng liền nhắm mắt nhận đại lấy nó, trong đầu nàng nghĩ thôi thì nhận lấy coi như bù đắp cho đời trước Y vô tình làm tổn thương nàng đi.
Nghĩ như thế Minh Châu liền trả lời :
"Vậy ta xin cảm ơn ý tốt của huynh, ta sẽ chăm sóc tốt cho chúng, nếu vậy ta xin phép trở về hoàng cung ".
Nói rồi nàng liền cúi đầu hành lễ cùng A Tuyết và A Đào trở về.
Mạc Đình Viễn thấy sự việc như thế cũng đã tạm ổn, quà cũng đã tặng được cho giai nhân, đối với nàng có lẽ Y phải nhẹ nhàng và chờ đợi.
Qua tiếp xúc và cuộc nói chuyện ngày hôm nay Y cảm giác nàng bài xích chuyện hôn ước, nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060445/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.