” Hãy đi tìm em, tìm em nhanh đi nào……” Di động Phong Mạn Mạn rung lên “Tìm em đi nào, nhanh nhanh nhanh lên nào~”
” Alô……” Mạn Mạn bị tiếng chuông đánh thức, cô mơ mơ màng màng nhận cuộc gọi.
Tiếng nói trầm thấp của Giang Hàn vang lên bên tai cô: “Mạn Mạn, không phải em hẹn 1 giờ chiều hôm nay đến trường cũ sao?”
” Vâng…… Đúng.” Mạn Mạn thuận miệng trả lời.
Giang Hàn biết rất rõ thói quen “nằm nướng” của Phong Mạn Mạn, anh cười cười hỏi: “Em còn chưa tỉnh ngủ sao? Hơn 12 giờ rồi.”
” Vậy hả…… Biết rồi.” Nghe giọng thì biết ngay cô còn chưa tỉnh.
Hơn 12 giờ? Rốt cuộc cô cũng nghe ra “Hơn 12 giờ?!”
Cô dùng tay vuốt sơ mái tóc, lôi chiếc áo lông ấm áp dễ chịu từ trong ổchăn ra mặc vào rồi tiếp tục ngồi trong chăn, “A này, chờ em vài phút,12 rưỡi qua trường đón em.”
“Ok. Cứ từ từ, còn đến kịp. Gặp em sau.” Chắc cô đã tỉnh ngủ, Giang Hàn cười cười.
“Vâng, tạm biệt anh.” Mạn Mạn nói xong thì cúp máy, đặt điện thoại lên bàn.
Hôm nay là kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường cấp 2 của cô, Phong Mạn Mạn và các bạn đã hẹn 1 giờ sẽ tập trung trước cổng. Sáng nay ông bàPhong đã đi thăm nhà bà con, trước khi đi cũng đã cố gọi Mạn Mạn dậynhưng “ngủ thần công” của cô quá cao siêu, nằm nướng không thể thiếu,tỉnh rồi lại ngủ là chuyện bình thường.
Vì nhà cô khá gần trường nên đi bộ cũng mất chừng 10 phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226292/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.