Vua hổ mang nhanh chóng chuyển sang đánhngười duy nhất còn lại trong map- Bình Hải Tịch Mạn Mạn, còn may làtrang bị của cô cũng rất tốt- dược bào (áo bào của thần y) do Bắc PhongGiang Thượng Hàn chế tạo, thêm máu nhiều, phòng ngự cũng cao, thế nênBình Hải Tịch Mạn Mạn cũng coi như có kha khá máu.
Nhưng Bình Hải Tịch Mạn Mạn vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ, vua hổmang dùng đao chém vài nhát thì lượng máu của cô còn không tới 1 nửa.
” Ai da, tiểu thanh mai còn chưa chịu về! Chắc tiêu hết cả đám thậtrồi!” Thu Sắc Tòng Tây Lai nhìn lượng máu của Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn vẫn không nhúc nhích. Cả đám sốt ruột anh 1 câutôi 1 câu than thở trên ts, Luyến Chi Hữu Tình còn nói đùa, “Nếu khôngtiêu hết thì tui tình nguyện tăng thêm 5kg.”
Tân Mĩ Nhân Như Ngọc cũng thở dài, “Ai, tiêu hết thật rồi.” Mọi ngườinhìn lượng máu của Bình Hải Tịch Mạn Mạn giảm từng chút, lúc này hp côchỉ còn khoảng 10%.
Khi tất cả mọi người đều nghĩ cả đội sẽ chết hết nên chuẩn bị chọn sống lại thì nghe tiếng 1 cô gái hét tướng lên.
Phong Mạn Mạn: “Sao lại thế này? Sao mọi người chết hết rồi?” Thấy mìnhcũng sắp chết, Phong Mạn Mạn vội vàng ấn dùng thiên quả: hp, sp cô lạiđầy trở lại.
Cô còn nhớ có lần cô đi luyện cấp với Giang Hàn cũng gặp 1 boss rấtmạnh, lúc ấy, Giang Hàn rất bình tĩnh dùng “ám vách” giảm bớt thương tổn rồi đến gần và cứu cô sống lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226289/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.