30 Tết, công ty Giang Hàn bắt đầu cho nghỉ lễ.
Thế là anh ở nhà nghỉ ngơi, tiếp tục theo “phu nhân” của mình đi luyện cấp mà acc của 2 người cũng sắp lên bảng xếp hạng.
Dạo này bọn họ có thói quen vừa lập nhóm luyện cấp vừa nói chuyện phiếm trên ts.
Phong Mạn Mạn: “Linh Như nói hết Tết mới cưới, đã vậy bạn ấy còn kêu emlàm phù dâu nữa… Không biết sao Mộng Toàn lại không chịu làm.”
Giang Hàn rất nghiêm túc nói: “Bình thường cô dâu đều phải đẹp hơn phùdâu, nếu không ai biết đâu mới là “nhân vật chính” của buổi lễ.”
” Nè nè! Ý anh là em không đẹp hả? Anh còn chưa gặp mấy đứa nó mà, làmsao biết tụi nó đẹp hơn em?” Nói thì nói vậy, cô biết mình không có dáng đẹp như Mộng Toàn, cũng không có 2 lúm đồng tiền đáng yêu như Linh Như… Nhưng Giang Hàn cũng quá xem nhẹ cô đi! Hừ hừ! Trong lòng cô chợt thấyhơi chua chua (*khịt khịt* mùi dấm). Thật ra thì cô cũng rất để ý việcanh đánh giá cô như thế nào.
Anh chưa gặp các cô sao? Gặp rồi mà, chỉ tại lúc ấy Phong Mạn Mạn xỉnkhông biết trời trăng gì nên quên mất lần đó. Dạo này A Hạo còn dẫn phunhân tương lai vào công ty chơi, Giang Hàn gặp qua Lam Linh Như vài lần, nói thế nào đây nhỉ? Cô nàng là người rất thú vị! Cô rất lễ phép vớihầu hết mọi người- làm cho người khác cảm thấy rất ngoan hiền, nhưng khi gặp Quan Hạo thì… Còn Mộng Toàn thì anh cũng chỉ mới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226284/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.