Lại nói Phong Mạn Mạn mấy ngày nay hơibận rộn, học ở trường xong lại phải hướng dẫn thành viên mới trong vănhọc xã, hơn nữa còn lo phần ngoại giao với các đoàn xã khác, cuối cùngcòn phải…… bận rộn hẹn hò với Giang Hàn……
Cô và Giang Hàn chính thức quen nhau vừa tròn 1 tháng mà cũng không xảyra chuyện gì đặc biệt cả, trừ chuyện “dấu hôn “, sau đó Giang Hàn cũngkhông đụng tay đụng chân gì với cô, cùng lắm cũng chỉ nắm tay, hôn hônmà thôi. A…… Bộ cô đang tiếc nuối cái gì sao chứ? Phong Mạn Mạn lắc lắcđầu, cố xua đi những suy nghĩ kỳ cục trong đầu mình.
Hẹn hò với Giang Hàn cũng không khiến cuộc sống của cô thay đổi nhiều,tiếng là có bạn trai nhưng thật ra chỉ là thêm “bạn ăn cơm chung” và“bạn đi chung đường”.
Nếu buổi sáng cô có tiết học thì buổi trưa, anh sẽ đến đón và nhắc cô ăn cơm. Nếu buổi chiều cô có tiết, lúc tan học anh chờ trước cổng trườngrồi đưa cô về nhà. Nếu cô học cả sáng lẫn chiều thì buổi trưa anh theogiúp cô ăn uống ngủ nghỉ, buổi chiều lại đến đưa cô về nhà.
Mọi chuyện cứ diễn ra đều đặn và êm ả như thế, gió mưa không đổi suốt 1 tháng.
Phong Mạn Mạn nghĩ tốt nhất là cứ như vậy, không cần phải như chuyện“dấu hôn” kia, bởi vì Giang Hàn như thế rất làm cô lạ lẫm. Cứ như bâygiờ đi, lúc này Giang Hàn mới giống “anh Hàn” của cô: thương cô, chiềucô, thích đi chung với cô.
Khi Phong Mạn Mạn sắp xếp mọi việc xong xuôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226274/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.