Giang Hàn lo lắng nhìn Phong Mạn Mạn; cô sợ cái gì? Không lẽ… anh chọn sai cách làm.
” Mạn Mạn……” Giang Hàn đặt tay lên vai cô.
” Gì?” Phong Mạn Mạn vẫn làm đà điểu.
Giang Hàn nhìn quanh, “Suỵt……” Anh ra hiệu cho mọi người đừng nói nữa, sau đó, anh kéo tay cô đứng dậy.
” Này……” Phong Mạn Mạn hơi giận dỗi ngẩng đầu nhìn Giang Hàn.
Khi Giang Hàn thấy khuôn mặt đỏ rực của cô, anh hiểu ra và bình tĩnh lại.
Giang Hàn kéo Phong Mạn Mạn ra khỏi phòng, “Tụi em đi trước.”
“Không được! Không kiss không được đi!!!” Trần Trần Tây và Cao Dương chặn cửa.
Giang Hàn nhanh chóng hơi cúi người, ấn lên môi cô một nụ hôn.
” Oa……” Mọi người hoan hô, “Thêm một cái nữa! Hôn tiếp đi!”
“Em muốn xem hôn kiểu Pháp!” Khâu Mạn Tâm bổ thêm một câu.
Giang Hàn không hôn thêm lần nữa mà kéo Phong Mạn Mạn ra ngoài.
Những người còn lại trong phòng lại ồn ào lên, lần này, nhân vật chính là Việt Ly Đông và Khâu Mạn Tâm.
” Thổ lộ! Thổ lộ! Đông ca! A Hàn cũng thổ lộ rồi, chẳng lẽ anh chịu thua cậu ấy? Thổ lộ! Thổ lộ!” Chỉ nghe giọng cũng biết là Trần Trần Tây bàytrò.
Giang Hàn dẫn Phong Mạn Mạn đi nhưng cũng không về thẳng nhà, ngược lại, anh kéo cô đi dạo trên bờ sông. Gió thổi hiu hiu, anh nắm tay cô, bướcchầm chậm. 9 giờ tối, bờ sông cũng không có nhiều người, có chăng chỉ là những đôi tình lữ lãng mạn thủ thỉ, đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226272/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.