“Đến muộn mất thôi! Buổi học đầu tiên chắcchắn có điểm danh…… Thảm! Mình thảm rồi!” Phong Mạn Mạn mặc vội quần áo, vừa mang giày, vừa soi gương chải đầu (0.0). Chải xong, cô ném lược lên giường, vớ túi chạy đi, động tác vô cùng thành thạo. “Kỹ thuật” này quả thật không phải chỉ luyện trong 1 2 ngày mà được!
Tuy bây giờ mới 7 giờ 25, với những người khác mà nói, là còn sớm,nhưng, với bạn Phong của chúng ta thì đã là quá trễ. Dù biết hôm nay làthứ Hai, biết tiết học đầu tiên là của giáo sư “quỷ kiến sầu”…… cô biếtchứ, nhưng tối hôm qua còn phải thức khuya, cũng tại Giang Hàn hết, ânoán của mình thì tự xử lý đi chứ…… làm gì dẫn cô đi pk, hại cô pk riếtthành nghiện… Nhưng phải công nhận, pk rất “đã”…… Tẩy người ta cũng “đã” không kém……
Đã nghiền…… Tới giờ cô còn thấy đã nghiền! 8 giờ 10 tiết học bắt đầu mà bây giờ cô còn đã nghiền nữa chứ!
Bình thường cô hay đi học bằng xe bus, tuy rằng xe điện ngầm chỉ mất 20phút nhanh hơn nhiều so với xe bus, cần tới 40 phút, nhưng dù sao xe bus chỉ tốn 2 đồng mà xe điện ngầm tốn tới 4 đồng. 4 đồng, tính cả đi và về là 8 đồng, cô có thể dùng số tiền này mua tới 3 hộp trà sữa…
Phong Mạn Mạn đã nghĩ kỹ rồi, tuy cô còn phải đổi tuyến xe nhưng nếudùng sức chạy bộ thì cô cũng đến trường kịp giờ; tuy thành tích chạy 50m của cô chỉ có 9 giây 45.
Cô thở hồng hộc chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226270/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.