Hô…… Rốt cục cũng đến quán cà phê Mộng tình, Phong Mạn Mạn nhìn điện thoại di động, ngạch…… Đến muộn 1 giờ, chắc lát nữa cô sẽ bị người đánh chết……
Phong Mạn Mạn tìm được Mộng Toàn cùng Linh Như ở một bàn gần cửa sổ: “Mộng Toàn, tui sai rồi, tui để di động rung mà quên mất……”
Mộng Toàn tức giận: “Phong Mạn Mạn! Tui gọi di động bà cả chục lần, gọivề nhà bà cũng không ai bắt máy! Suýt chút nữa tụi tui xông qua nhà bàxem có tai nạn chết người không đó!”
” Tui biết sai rồi mà~! Tui mời bà ăn bánh ngọt nha. Đừng nóng giận mà,Toàn nha~” Mạn Mạn nghiêng người về trước hướng Mộng Toàn nhõng nhẽo.
” Tui muốn ăn bánh nhân trà xanh.” Mộng Toàn ra lệnh……
Linh Như cũng chỉ tay nói:” Tui thì muốn bánh ngọt Thụy Sĩ kia.”
” Ê…… Cái bánh đó đắt nhất đó.” Phong Mạn Mạn mếu máo nhìn Linh Như.
Linh Như đập bàn: “Vậy giờ bà chịu không chịu?”
” Chịu……” Mạn Mạn lí nhí nói.
” Vậy tui cũng ăn cái đó. Cám~ ơn~ Mạn~ Mạn~” Mộng Toàn cố ý dài giọng.
” A……” Phong Mạn Mạn úp mặt xuống bàn: “Bớ người ta ăn cướp~~!!!!”
3 người các cô, mỗi người gọi 1 phần bánh, Mộng Toàn gọi thêm 1 ly tràThổ Nhĩ Kỳ, Linh Như 1 ly cà phê đen, Mạn Mạn thì 1 ly trà sữa.
Linh Như thỏa mãn cắn 1 miếng bánh:” Đúng rồi, cuối tuần sau có họp lớp trung học, 2 bà đi không?”
” Đương nhiên đi rồi.” Mộng Toàn cũng nuốt 1 miếng bánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/3226259/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.