Đúng lúc Bình Hải Tịch Mạn Mạn sống lại rồi trở về thành, bà Phong cứ như vậy xông vào phòng của Mạn Mạn . . .
“Tiểu Mạn! Con vẫn còn chơiGame à? ! Hôm nay là ngày cùng ra bên ngoài ăn cơm với nhà chú Giang ,còn muốn ngồi đến mấy giờ nữa!” Bà Phong vung tay nhằm hướng đầu của Mạn Mạn định cốc.
Phong Mạn Mạn một tay che đầu “Đau ! Biết rồi! Con biết! Con đang đóng computer !”
Phong Mạn Mạn một tay gõ bàn phím. . .
【 Bang HỘi】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ta hiện tại có việc phải out, các vị 88.
【 Bang Hội 】 Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mạn Mạn, bang hội có cuộc chiến buổi tối , phải tới đó.
【 Bang Hội 】 Bình Hải Tịch Mạn Mạn: OK!
Phong Mạn Mạn tắt computer, tùy tiện thay vài thứ trang phục rồi cùng cha mẹ đi ăn cơm .
Trên tàu điện ngầm . . .
“Tiểu Mạn, con có thể có được sự nghiệp giống như Tiểu Hàn không?” bà Phong đột nhiên thốt ra một câu hỏi như vậy.
“Con làm bài tập còn chưaxong, tại sao phải ngồi tàu điện ngầm đi ăn cơm, ở gần nhà không phải có restaurant sao?” Phong Mạn Mạn đáp. Phải đi ăn cơm ở chỗ xa như vậy màtám giờ thì bang hộichiến lại bắt đầu. Phong Mạn Mạn vẫn luôn tính toánchờ sắp đến giờ thì lấy cớ rời bữa.
“Công ty Tiểu Hàn ở gần đó mà.” Lần này là ông Phong trả lời.
Phong Mạn Mạn đột nhiên thấy rất xa lạ đối với cái tên Tiểu Hàn này , Tiểu Hàn là ai?
“Tiểu Hàn trong miệng ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-bo-bien-giang-minh-nguyet-han/119370/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.