Hắn giờ đang chỉ vì một tên trộm "nòng nọc" của mình mà mất ăn mất ngủ. Cho người lật tung cả cái thành phố này cũng không thấy cô đâu.
Còn cô vẫn ở nhà ông bà nội mình, ăn sung mặc sướng được chăm sóc như một bà hoàng. Không cần phải lo nghĩ bất cứ điều gì, chỉ cần ăn, ngủ, nghỉ chơi.
Hắn ngồi trên bàn làm việc, đau đầu suy nghĩ.
"Cô ta đi đâu được cơ chứ?"
Hắn siết chặt tay thành nắm đấm, nghĩ đến cảnh của mấy ngày hôm trước liền khiến hắn không kiềm chế được cơn giận của mình.
"Ngũ Phong, cậu vào đây!"
Tên trợ lí ở bên ngoài nghe thấy sếp gọi vội vàng 3 chân 4 cẳng chạy vào, sợ chậm trễ một giây sẽ bị trực tiếp đi "nghỉ dưỡng" như Đông Chí Quân.
Đến bạn thân hắn còn không tha, nói gì đến một tên trợ lí nhỏ bé này cơ chứ.
"Tổng tài, anh có gì giao phó!"
"Cậu, đi tìm tất cả các sân bay, phương tiện ra ngoài thành phố! Nếu có ai như những lời tôi nói thì phải báo cáo!"
Sau khi hắn giao phó xong, tên trợ lí cúi đầu cung kính đi làm!
Lúc này còn mình hắn ngồi trong phòng, ánh mắt đầy nham hiểm.
"Lần này, tôi xem cô trốn được ở đâu?"
Hắn lúc này đang rất vui vẻ, tự dưng cảm thấy mình thông minh quá mà đắc ý.
[…]
Quay trở lại với cuộc sống của cô, ông bà nội cô sáng cho ăn, chiều cho ăn, tối cho ăn…, cứ lúc nào rảnh cũng cho ăn. Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086969/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.