"Haha, mẫu hậu đại nhân đến thăm con ạ!"
Phan Lộ Lộ chạy lại chỗ mẹ mình, như một con thú nhỏ.
Mẹ Lộ Lộ nhìn cô, chan chứa tình yêu thương. Thật sự bà cũng có muốn như vậy đâu, tất cả là muốn cô tự lập trưởng thành hơn, không phải sống nhờ vả vào gia đình.
Thật sự là Lộ Lộ đã trưởng thành rồi, có trách nhiệm khi đã có 2 bảo bảo này nữa.
"Hừ!" Bà vẫn tỏ vẻ không quan tâm đến cô.
Lộ Lộ vẫn cố bày ra cái mặt đáng yêu, nịnh nọt mẹ mình, cuối cùng mẹ cô cũng bật cười kéo cô ngồi xuống ghế.
Mẹ cô nước mắt không kìm được mà khóc, ôm cô vào lòng.
"Con gái mẹ, lớn rồi! Trưởng thành rồi."
Cô cũng ôm chầm lấy mẹ, vỗ vai an ủi.
"Con xin lỗi...Là con không tốt."
Thế là mọi người cả nhà ôm nhau sướt mướt, ôn lại chuyện cũ.
Ôi trời, cảm động quá!
[...]
Bữa tối, cả nhà ngồi quây quần bên nhau, nhắc gì thì nhắc cô quên mất một chuyện khá là quan trọng.
Đó chính là ăn mừng vì mới xin được việc, quan trọng vô cùng đấy.
"Con vừa trúng tuyển đấy, thấy con giỏi không?"
Cô chống nạnh ra oai, đồng thời cả nhà vỗ tay chúng mừng cô.
"Kiếm được việc rồi cũng mau chóng kiếm nhà luôn đi, đừng ăn trực ở đây nữa!" Ông nội nhìn cô trừng lớn mắt.
Cô sợ quá, sợ quá muốn đuổi cô đi đâu có dễ, cô là đỉa bám người đấy.
"2 đứa bé cứ để mẹ trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086934/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.