Kết thúc công việc ở công ty, cô hí hửng xuống phòng kế toán lĩnh lương của tháng này. Cầm bảng lương trên tay, mắt Lộ Lộ sáng rực lên khi nhìn vào mấy có số 0 trên đấy.
Để cô đếm nào, 6 số không, còn thêm hai số 15 vào trước nữa.
Kế toán thấy cô cầm bảng lương trên tay, nhìn Lộ Lộ một cách kinh thường, nghĩ trong lòng nhưng không dám nói ra.
"Thứ quê mùa!"
Lộ Lộ đi về nhà, lòng tự nhắc bản thân rằng, tí chắc chắn phải về phải khoe ngay với 2 bảo bảo mới được.
Nhưng đầu tiên phải khoe với lão già kia đã, muốn đuổi cô đi chứ gì, giờ không cần đuổi cô cũng tự đi nha.
Trong bữa cơm với ông bà nội, cô rút ra bảng lương khua khua trước mặt lão già. Ông nội cô cũng già rồi nên nhìn cũng không được rõ lắm, hỏi cô.
"Cái gì đấy, giấy nợ hả? Ta không có tiền cho cháu trả nợ đâu!"
"Ai bảo giấy nợ! Tiền lương tháng này của cháu đấy, thấy cháu gái ông giỏi không? 15 triệu chứ ít đâu."
Ông nội nghe tôi nói vậy còn cười ha hả, bà nội phải đánh cho ông một cái mới tỉnh lại được.
"Bằng tuổi cháu, ta đã lập được công ty riêng từ 2 bàn tay trắng rồi đấy."
Phan Lộ Lộ nghe xong thì hộc máu, theo gen di truyền cả mà, giờ cô cũng thông minh đấy thôi. Mà ai chẳng biết, ông cô thì kinh rồi, giỏi rồi.
Lần sau biết thế không thèm khoe lão già nữa, cô khoe mỗi bà nội cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086915/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.