Lộ Lộ thì chạy đi mua nước, còn hai bảo bảo đang đi lòng vòng quanh cả cái công viên to bự chà bá này. Ở đây, nói chung thể loại nào cũng có, từ những kẻ tai to mặt bự, những tên gầy guộc xấu xí…, tất cả bọn họ chưa có ai có thể vừa của hai bảo bảo được cả.
Cả một khu vui chơi rộng lớn như này, lại có hai đứa trẻ đi lung tung mà không có người lớn đi cùng, cũng khiến một số người đến hỏi han hai bảo bảo.
"Hai cháu đi mà không có người lớn đi cùng sao?"
Một bác gái trông có vẻ tốt bụng tiến lại gần hỏi 2 bảo bảo. Hai bảo bảo giờ vẫn phải ngó đông, ngó tây để xem có "tên" baba nào vừa mắt không?
"Mẹ cháu đi mua nước rồi ạ, cảm ơn bác đã quan tâm."
Vị bác gái kia vẻ mặt trông lại càng lo lắng hơn. Chủ động cầm lấy tay 2 bảo bảo mà dắt đi.
"Ở đây nguy hiểm lắm, để bác dắt 2 cháu đi tìm mẹ nhá!"
Hiểu Thần và Hiểu Phong cảm thấy rất khó chịu khi bị kéo đi như vậy, liền chỉ tay về phía đằng sau vị bác gái kia mà reo to.
"A, mẹ cháu đến rồi."
Bác gái kia cũng giật mình, buông 2 tay bảo bảo ra nhìn về phía hai đứa chỉ, nhưng không thấy ai, mới quay lại đã không thấy 2 anh bạn nhỏ đâu rồi.
"Mẹ cháu ở đâu vậy?...2 cháu đâu rồi."
Hiểu Thần và Hiểu Phong đang rúc trong bụi cây gần đấy, thấy bác gái kia thở dài rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086907/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.