Cậu ta nhìn cô, ánh mắt có phần hơi buồn, ủ rũ mà nói.
"Tôi bạn cùng bàn của cậu hồi đó, cậu không nhớ sao?"
Lộ Lộ gãi đầu nhìn cậu ta, quan sát thật kĩ càng dáng vẻ của người con trai đối diện kia.
"Đùa tôi à? Cậu là cái tên mặt lạnh, chảnh chó năm ấy à?"
Cậu ta gật đầu suy nghĩ, chẳng lẽ trong mắt cô hắn tồi tệ đến sao?
Năm đó, cậu ta lên cấp 3 được sắp xếp vào a1 học nhưng cậu ta lại không thích, muốn chuyển sang lớp thường do học phí lớp a1 quá đắt đỏ. Gia đình Trí Dương không được khá giả lắm, năm đó bố cậu bỏ rơi cậu và mẹ chỉ để chạy theo một ả tình nhân. Lúc đấy mẹ cậu mới sinh cậu chưa đầy một tuần, điều đó càng làm cậu căm hận bố ruột mình hơn.
Cũng một phần vì gia đình, cậu cố gắng học tập thật tốt, được mọi trong trường ngưỡng mộ vì thành tích học tập rất cao. Cậu ta không đăng kí học thêm, mà dành thời gian ấy đi phụ giúp mẹ ngoài cửa hàng. Vốn dĩ không cần học thêm Trí Dương cũng đã giỏi rồi.
Lúc mới vào a4, cậu được lũ con gái săn đón, dành vị trí trống để chờ đợi ngồi xuống. Duy chỉ có mỗi một người là đặc biệt, nằm bò ra bàn mà ngái ngủ, chẳng mảy may quan tâm những điều đang xảy ra xung quanh mình.
Cậu ta ngồi xuống bên cạnh Lộ Lộ, lúc đấy cô mới phát giác ra điều gì đó mà tỉnh ngủ. Bốn mắt nhìn chằm chằm nhau nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086898/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.