Cô nhìn hắn, trong đầu cô giờ chỉ có đúng một suy nghĩ. Tại sao mỗi lần hắn nói một câu gì cũng khiến cô cảm thấy khó chịu, thật muốn lao vào đánh cho hắn tỉnh ra.
"Có bệnh?"
Ninh Nhất Phàm nghe rõ mồng một 2 từ cô nói nhưng vẫn cố tỏ ra điếc, cho tay vào ngoáy tai mà hỏi lại cô.
"Cô vừa nói cái gì?"
Lộ Lộ không ưa cái dáng vẻ này, khó chịu của cô lại nhân đôi lên.
"Tôi nghĩ, anh nên khám toàn thân đi. Đã bị bệnh tự luyến giờ lại còn bị điếc, tội nghiệp quá tội nghiệp."
Ninh Nhất Phàm sắc mặt kém đi hẳn, hít vào thở ra một cách đều đặn. Càng lúc lại càng nhanh hơn, sợ một lúc nào đó lại bị người phụ nữ trước mặt chọc giận cho tức muốn chết mất. Chẳng hiểu sao, hắn từ lúc sinh ra bản thân đã ngậm thìa vàng, được ông trời ban cho một bộ "não" thông minh, mà hắn cũng không ngờ bản thân cũng có ngày nghĩ nát óc ra cũng chưa nghĩ ra cách để đối phó với Phan Lộ Lộ.
Ninh Nhất Phàm ngày ngày gặp mặt, tiếp xúc với biết nhiêu người phụ nữ, nhưng đa phần bọn họ đều dịu dàng, biết chuẩn mực với hắn...ai như cô, mỗi lần gặp kể ra hôm đấy cũng phải xảy ra chuyện lớn, đã không dịu dàng cho lắm lại còn chẳng bù lại được cái "nết na".
Cô thấy hắn ngây người, cũng biết rằng trong đầu hắn đang suy nghĩ cái gì rồi. Lớn tiếng mà phán đoán.
"Ninh tổng, anh đang nghĩ xấu về tôi đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086889/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.