Có lẽ cuộc sống ở đây chính là như vậy, cho dù ở trên cao Thần linh bay lượn khắp nơi, nhưng nếu như ngươi là một kẻ bị bỏ rơi, cũng sẽ chẳng có nơi nào dành cho ngươi cả.
Res chỉ kém may mắn hơn những đứa trẻ khác trong cô nhi viện một chút mà thôi, nhưng chính nó, lại khiến cho Res mãi mãi không thể chạm tới cuộc sống mà những người khác dễ dàng có được.
Cô cho tới khi rời khỏi cô nhi viện cô cho là như địa ngục kia, cô lại bởi vì một cái chân tật, không thể tìm được một công việc dù chỉ là bình thường nhất. Kể cả xin vào làm gái bán hoa cho một nhà hàng, bọn họ cũng không nhận người có thương tật cơ thể, vì như vậy sẽ vi phạm luật ép buộc lao động trái phép.
Cô nhi viện Res đã từng mong muốn được thoát ra, hóa ra lại là nơi duy nhất chịu cưu mang cô.
Res co rúc bên trong một đống quần áo và báo cũ, cả người đã bẩn tới không thể nào tả nổi, xấu xí tới cô cũng không nhận ra bản thân mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1853124/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.