“Con làm gì ở đây vậy!!?” Một giọng nói lạnh tới mức khiến cho hai chân của lão tam nhũn hết cả ra, sắc mặt tái nhợt rơi vào trong lồng ngực của Bạch Nhâm Tịnh. Hắn cau mày che lại mắt của đứa bé, dứt điểm tên rác rưởi ở bên cạnh, quay người rời đi.
“Đi, ta mang con tới chỗ của mẹ con.” Bạch Nhâm Tịnh vỗ vỗ lão tam, mà cả người nó lại run rẩy run rẩy vô cùng đáng thương. Thằng nhóc này là bị dọa sợ rồi sao? Làm sao lại yếu ớt như vậy!!?
“Sụt…” Lão tam hút vào một vệt nước mũi, chùi chùi mặt lên áo của Bạch Nhâm Tịnh.
Họ Bạch: “…”
“Xê cái mặt của con ra ngay, tiểu quỷ!”
Bạch Nhâm Tịnh đem lão tam trong ngực mà nhanh chóng rời đi, cố gắng tìm con đường tránh xa bãi chiến trường chém giết đẫm máu, theo bản năng nào đó, hắn không muốn để đứa trẻ trong ngực phải đối mặt với những thứ bẩn thỉu kia.
“Tại sao con lại ở đây!!? Không biết rằng nơi này rất nguy hiểm sao!!?” Bạch Nhâm Tịnh chỉ cần nghĩ tới liền muốn tức giận. Vừa nãy nếu không phải hắn tới kịp, chuyện khủng khiếp nào sẽ xảy ra chứ!!?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1853042/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.