“Keng…” Nam tù nhân khổ sở vứt cái muỗng vào trên khay cơm, thảm đạm mà nói với người bên cạnh. “Rốt cuộc vài ngày nay bên trong nhà bếp xảy ra chuyện gì vậy… đây là thức ăn cho người ăn sao…”
Đồng bạn của hắn lắc lắc đầu thì thầm: “Nghe nói dạo này phía nhà bếp gây sự với trưởng cảnh ngục Armir, sử dụng bữa ăn làm đòn phủ đầu với ngài Armir đó mà!” Bọn họ chỉ là xui xẻo làm kẻ chết hộ trong cuộc chiến này thôi!
“Thực sự quá khó ăn… xem đi, tới cả khoai tây mà bọn họ còn không chịu gọt vỏ đàng hoàng…” Hắn khóc không ra nước mắt móc ra một sợi vỏ khoai dài ngoằng trong món “cháo khoai tây nghiền” vàng khè.
Một người đứng bếp của nhà bếp nghe đám tù nhân khóc không ra nước mắt mà nuốt khoai tây nghiên thì cười nhạt. Armir cắt giảm đi 1 nửa nhân sự trong nhà bếp, bọn họ có khoai tây nghiền mà ăn là đã tốt lắm rồi còn đòi hỏi gì nữa!!!
“Cạch…” Bạch Nhâm Tịnh gác thìa lên khay, nhẹ nhàng đi tới trước mặt của người đầu bếp nọ.
“Ngươi tới đây làm gì? Ăn không nổi thì mau cút đi! Đã tốn công nấu cho các ngươi thì thôi chứ…” Hắn lắp bắp nhìn Bạch Nhâm Tịnh khong biết vì sao lại rút ra một thanh kiếm sáng loáng từ trong không khí. Tía má ơi…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1853034/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.