Mẫu Đơn gật gật đầu, Redick nói cũng đúng, một cái Quang minh giáo đình như nấm mọc sau mưa đã đủ rồi, lại thêm một cái Thánh đức chúa trời giáo đình gì đó thì lại càng thêm không xong, rất dễ có hỗn loạn!
Chỉ là… Mẫu Đơn nhặt lên bức tượng hình người màu đen mà Vân Linh đánh rơi kia, có chút suy tư bất an trong lòng. Thực sự là người đàn bà tên Vân Linh này chỉ nói lung tung bịa đặt sao?
Câu nói “người khách phương xa” kia, thực sự đã gieo vào bên trong lòng Mẫu Đơn một sự bất an vô cùng, tựa như Vân Linh này, cũng không đơn giản như những gì Redick nói như vậy!
Bạch Nhâm Tịnh cũng cảm nhận được bất an của Mẫu Đơn, nắm lấy tay nàng cầm lên bức tượng nhỏ màu đen đia, nhẹ nhàng xoa xoa. Hắn có chút “…”, bức tượng này, giống như hắn đã gặp ở đâu đó rồi, có cảm giác rất quen thuộc.
“Sao vậy?” Mẫu Đơn khó hiểu nhìn hắn.
Mỗi lần tên này phát ngốc nàng đều lo sợ một phen. Hắn bình thường đã đủ ngu ngốc và chậm tiêu nồi, ngốc thêm nữa nàng liền nuôi không nổi đâu nha!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1853021/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.