“Ta thực sự rất hạnh phúc.”
Khi Lam Tu đang lạc lối trong bóng đêm vô tận, lại liền nghe được thấy thanh âm này, thanh âm non nớt lại vô cùng dịu dàng, ngập tràn hạnh phúc. Sau đó, hắn lại nghe thấy giọng nói này cất lên một lần nữa.
“Lam Tu, được trở thành bạn tốt của ngươi, liền là may mắn lớn nhất của đời ta!”
Từ trong bóng tối, một cơ thể bé xíu mờ ảo dần dần hiện ra, càng lúc càng chân thực, nó mở mắt ra nhìn Lam Tu, sau đó liền đi tới, duỗi ra cánh tay bé xíu. “Nắm lấy tay ta đi, Lam Tu.”
Lam Tu động động cổ họng, sau đó liền nắm lấy bàn tay của nó. Chỉ vừa mới nắm lấy, liền có hàng loạt cảm xúc chảy vào trong não hắn, những cảm xúc chân chính của Bạch Linh, hạnh phúc, Bạch Linh sống trên đời này 20 năm, chưa một giây phút nào không hạnh phúc cả.
“Kể cả khi chết đi, cho dù rất đau đơn, ta vẫn rất hạnh phúc, Lam Tu.” Giọng nói non nớt cứ truyền vào trong lòng của Lam Tu, mang theo vui sướng ngây ngô.
Trước mắt Lam Tu liền hiện ra một cảnh tượng, trong chiếc xe nhỏ xíu, một đứa bé nằm ngủ say ở ghế sau, cùng với một khuôn mặt nam nhân phóng đại ngay bên cạnh. Tầm mắt càng lúc càng tới gần, sau đó liền vang lên âm thanh của một nụ hôn nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852966/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.