“Hửm? Tới rồi sao? Hay là ngươi đã tới nơi này đợi ta từ lâu rồi?” Lâm Thiên Bảo ngày hôm nay lại theo hình tượng mỹ nữ cổ trang, một phân thanh y phiêu bồng, cùng một chiếc dù màu trắng vẽ hoa văn thủy mặc sống động, trang điểm cũng nhẹ nhàng thanh thoát hơn nhiều.
Lam Tu mím môi, cũng không định phản bác lời của Lâm Thiên Bảo. Đêm qua hắn không tài nào chợp mắt nổi, đành phải mặc đồ tới nơi này ngồi đợi, từ đêm cho tới sáng.
“Người đã chết kia có quan hệ gì với ngươi?” Lâm Thiên Bảo bồng bềnh đi tới, cũng gọi ra chiếc gậy làm phép của bản thân. “Có phải hay không là quan hệ người yêu nha ”
Nói tới đây giọng nói của Lâm Thiên Bảo hưng phấn hẳn lên.
Lam Tu: “…”
“Không, là bạn bè từ thuở niên thiếu. Cậu ta là người bạn tốt nhất, cũng là duy nhất của tôi.” Lam Tu cúi đầu trầm mặc, nỗi đau xót vì mất đi người bạn quan trọng vẫn luôn luôn dày xéo cậu, không có chút nào nguôi ngoai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852964/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.