“Nhóc con, không làm loạn nữa hả?” Hắc Hỏa nhìn lão tứ một mặt đề phòng co trong góc thì bật cười: “Mấy ngày nay hẳn là nhóc ngủ cũng đủ rồi đi, tốt nhất là đừng có làm loạn, nếu không thúc thúc sẽ khiến nhóc ngủ tới mùa quýt năm sau đấy!”
Lão tứ: “Đồ vô lương tâm QAQ…”
“Đừng có dọa đứa nhỏ, nó đã tội nghiệp lắm rồi!” Bạch Linh tức giận đá vào mông Hắc Hỏa một cái, sau đó ôm màn thầu đi tới cười hỏi: “Bé con, ăn màn thầu không, ca ca mang tới cho ngươi còn nóng hổi nè.”
Lão tứ nhìn đôi mắt trong suốt rực rỡ của Bạch Linh, cuối cùng vẫn là thò tay vào túi màn thầu, lấy ra một cái liền ăn ngấu nghiến.
“Chúng ta đã sắp đi khỏi Hắc quốc rồi, như vậy liền sẽ nhanh chóng tới nơi thôi!” Hắc Hỏa nhảy lên chiếc xe, nhìn con đường xa xa, cũng bâng quơ nói với Bạch Linh một câu: “Cho dù em cố gắng đối xử tốt với nó, nó rồi cũng sẽ bị đưa tới tay của đám người kia mà thôi.”
Em không cần phải lãng phí tâm sức, dù sao số phận của nó đã định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852935/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.