“Con trai, là nam nhân Bạch quốc phải đầu đội trời chân đạp đất, phật cản sát phật, ma cản trừ ma, không ngại khó khăn gian khổ! Con có thể giết người vì bất cứ lí do gì, chỉ trừ…” Lão hoàng đế trừng mắt. “Chỉ trừ là để che giấu tội lỗi của chính con!”
Bạch Nhâm Tịnh khi đó cảm thấy lão hoàng đế thực vô nghĩa, hắn làm sao mà phải giết người để che giấu lỗi lầm của bản thân chứ, hắn chính là thái tử của Bạch quốc, tương lai sẽ đứng trên ngàn vạn chúng sinh, bảo vệ biên cương khỏi lũ hải quái biển sâu có được hay không?
Chính là bây giờ, cái cảm giác hổ thẹn tới muốn giết người này lần đầu tiên Bạch Nhâm Tịnh cảm nhận được, cũng sâu sắc mà rút ra bài học từ những lời của lão hoàng đế.
Hắn thực sự, đang mắc nợ người khác a!
Mẫu Đơn nhìn vẻ mặt ngẩn tò te của Bạch Nhâm Tịnh, đau đầu day day trán, sau đó rút ra một tờ hợp đồng, cũng ghi ghi chép chép vào bên trong, sau đó đưa tới trước mặt Bạch Nhâm Tịnh.
“Đây là hợp đồng làm thuê trả nợ. Ngươi hiện tại mắc nợ tổng cộng 20 ngàn 800 kim tệ tiền bồi thường cơ sở vật chất của Mẫu Đơn Các chúng ta, theo như tiền lương cố định, ngươi sẽ phải làm việc ở Mẫu Đơn Các 20 tháng, nhưng ta sẽ tính cho ngươi chỉ 18 tháng là 1 năm rưỡi, nếu đồng ý liền kí tên vào!” Mẫu Đơn thở dài chống cằm nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852907/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.