Sáng sớm hôm sau khi Mẫu Đơn mở mắt ra, liền đã nhìn thấy trần nhà quen thuộc, cùng với cô ả bác sĩ nào kia đang cầm tiểu hoàng văn ngồi đọc bên cạnh một cách vô cùng tự nhiên.
“Ồ, tỉnh rồi sao.” Cẩm Nhuệ uống một ngụm trà, chẹp chẹp miệng, sau đó cầm lấy tay của Mẫu Đơn nghe ngóng một chút: “Không tồi, mạch đập rất vững vàng, không uổng phí 10.000 kim tệ tiền dược thảo của ta.”
Mẫu Đơn ngồi dậy lắc lắc đầu, sau đó mơ màng hỏi: “Ta là…”
Cổ họng bỏng rát vô cùng khó chịu khiến cho Mẫu Đơn nhíu mày ho khan một chút. Nghĩ tới chuỗi thời gian bị người trêu đùa và điều khiển như một món đồ chơi ở Thần quốc, nàng cau mày chửi thầm một tiếng, nàng tâm lý vẫn là quá kém!
“Uống chút trà nhuận thanh đi. Nói chung tôi cũng không mong đợi cô có thể bình thường khỏe mạnh mà trở về, thế nhưng ngoài chút thiếu máu và bị thương một chút trong nội tạng thì tình trạng của cô khá ổn. Bà chủ của tôi cũng thật trâu bò nha.” Cẩm Nhuệ mỉm cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852868/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.