Res nhẹ nhàng bung ra chiếc dù trên tay, lặng lặng lùi về phía sau nam nhân một bước, vững chắc cầm ô che cho hắn, không để một giọt nước nào đụng vào vạt áo của nam nhân.
Cô từ khi nhận biết được xung quanh, cô đã ở bên cạnh, bầu bạn và hầu hạ ngài ấy rồi. Và ngài ấy, giống như một lẽ đương nhiên, chỉ giữ cô bên cạnh, cho cô biết mọi thứ về ngài, cuộc sống, tín nhiệm, quá khứ, chỉ trừ tình yêu.
Tình yêu của Res với ngài ấy giống như là một sự tôn thờ với người cho cô một lẽ sống, Res chỉ sống vì ngài ấy, nên như một lẽ đương nhiên, cô yêu ngài ấy.
Cho dù, tình yêu này chỉ là thứ sẽ được cho đi, mãi mãi không bao giờ được nhận lại!
“Res?”
“Vâng, ngài Alan.” Res nhẹ giọng đáp lại.
“Ta cảm thấy, quyết định nhặt cô về năm đó rất chính xác.” Alan cười nhẹ, sâu trong đáy mắt tối tăm không rõ. Những ngón tay thon dài của hắn đan vào nhau, khẽ động đậy. Hắn nói khẽ: “Res, cô đã lấp đầy những khoảng trống trong ta.”
“Những khoảng trống vô hạn do ngài ấy để lại, thần của ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852806/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.