Ngay trong đêm, Vũ cùng Kiện liền tới được nơi tàn tích còn sót lại của Mẫu Đơn Các, chỉ còn lại một mảnh đất trống cháy đen Ở xung quanh còn thoang thoảng mấy tia sức mạnh chưa tán đi của Hắc Phượng
“Cái mùi này của hắn, ít nhất hắn cũng đã tới đây phải một tháng trước!” Vũ hít hít, sau đó ghi chép lại
“Ngươi là cẩu sao?” Kiện khó có thể tin được trừng mắt
“Đó là kĩ năng của làng ninja trinh sát chúng ta” Vũ xuất thân chính là một ninja tốt nghiệp thủ khoa ở làng ninja trinh sát, lại còn nhờ vào thiên phú dị năng ẩn thân của hắn, ra vào chỗ nguy hiểm như chốn không người
“Không, ý ta là làm sao ngươi nhớ được mùi của Hắc Phượng? Ta nhớ ngươi chưa từng gặp mặt Hắc Phượng bao giờ” Kiện bực bội hỏi Hơn nữa một phần hắn rất tức giận, vì sao Vũ cứ phải ghi nhớ những cái mùi của nam nhân khác vậy, còn mùi của hắn thì sao!!?
Vũ không để ý thần sắc không đúng lắm của Kiện, vô cùng tự tin nói: “Hắc Phượng cùng lão đại có mùi hương rất tương tự nhau, giống như huyết mạch tương liên vậy, chỉ khác lão đại hắn còn có mùi “con người”, còn Hắc Phượng tên này…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852708/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.