Phải mất ba ngày sau Mẫu Đơn mới tỉnh lại từ trên giường bệnh, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Cẩm Nhuệ ngồi ghế dựa, vắt chân lên bàn làm việc đọc tiểu hoàng văn
“Ta…” Nàng vừa định mở miệng, liền phát hiện ra cổ họng như một cái máy radio cũ rỉ sét, phát ra chỉ toàn những tiếng khàn khàn “Cảm… ơn…”
Cẩm Nhuệ lườm Mẫu Đơn một cái, sau đó liền đi tới nâng nàng dậy, còn tỉ mỉ lấy một cái gối dựa lưng cho nàng Sau đó 5 phút, Tịnh Tịnh suốt ngày ở phòng bếp liền mang ra một bát cháo thơm phức trao cho Cẩm Nhuệ
“Cảm ơn” Cẩm Nhuệ gật đầu, sau đó cầm muỗng, xắn tay áo lên uy cho Mẫu Đơn
Mặc dù khá bất ngờ với thái độ ân cần hiếm thấy của Cẩm Nhuệ, Mẫu Đơn vẫn ngoan ngoãn húp cháo Cháo thật ngọt, nàng nhịn không được mở miệng hỏi: “Cháo… gì vậy?”
“Hửm?” Cẩm Nhuệ nhếch lông mày, sau đó nhe răng nói: “Cháo an thai!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-cac-papa-lai-danh-den-cua-roi/1852678/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.