Editor: Muội
Đêm đó, khi Lam Chính Bình ở trong điện thoại oán giận việc này cùng Diêu Mỹ Tĩnh thì bị cô cười mắng xứng đáng.
"Người ta tốt xấu gì cũng cho anh di sản lớn như vậy, kết quả đầu thất còn chưa qua anh liền ra ngoài lêu lổng, đổi thành em cũng không nhìn được, có làm quỷ cũng trở về giáo huấn lại anh."
Diêu Mỹ Tĩnh vừa nói như vậy xong, Lam Chính Bình cả người giật mình một cái đồng thời giống như nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ, hồi tưởng lại những việc phát sinh ở trên người mình hai ngày nay nhiều ít đều lộ ra quỷ dị, hắn đột nhiên cảm thấy trên người lạnh lẽo.
Sẽ không thật sự là quỷ hồn Đàm Tuyết trở về quậy phá đi?
Ý niệm này vừa toát ra, Lam Chính Bình bắt đầu nhịn không được nghi thần nghi quỷ, ký ức trải qua chủ quan trau chuốt, sự việc căn bản không để tâm, cũng biến thành có tám chính phần trở thành sự thật. Hắn cười gượng hai tiếng, lập tức mất đi tâm tình nấu cháo điện thoại, nói vài câu với Diêu Mỹ Tĩnh, người ở đầu bên kia liền nhận thấy được hắn thất thần, Diêu Mỹ Tĩnh cũng không có hứng thú nói chuyện, cho nên hai người qua loa kết thúc cuộc trò chuyện.
Tuy vậy, câu nói của Diêu Mỹ Tĩnh vẫn đem đến tác dụng không nhỏ cho Lam Chính Bình. Sau khi cắt đứt điện thoại, Lam Chính Bình vẫn luôn nhớ kỹ khả năng này, tuy dưới sự giáo dục nhiều năm của Đảng hắn không tin tưởng lắm vào sự tồn tại của quỷ thần, nhưng không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mama/1079250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.