Trời sáng, mọi người khởi hành lên đường. Cận Phi Trạch nắm dây thừng cột Khương Dã suốt cả dọc đường, không hiểu sao Khương Dã có cảm giác rằng hắn đang cực kỳ sung sướng. 
Cận Phi Trạch quay đầu nói: “Y như dắt một chú mèo con ý.” 
Khương Dã: “…” 
Không muốn để ý tên này chút nào. 
Càng đi sâu vào núi, họ càng cảm thấy cánh rừng tối om như mực này im ắng một cách đáng sợ. Những cành cây sa la ngoằn ngoèo quái dị vươn dài ra, Khương Dã cứ nhìn nhầm chúng nó thành cánh tay người. 
Lúc nghỉ ngơi dọc đường, Y Lạp Lặc đến kiểm tra khoang miệng Khương Dã, tất cả đều bình thường. 
“Không muốn hỏi bọn anh gì sao?” Y Lạp Lặc cười hỏi. 
Tối hôm qua anh ta và Hoắc Ngang đều nổ súng, không có học giả Viện Nghiên cứu Địa chất nào sẽ mang súng theo bên người. 
Khương Dã thức thời lắc đầu, “Xin lỗi, em không có hứng thú với địa chất học.” 
Y Lạp Lặc cười, cả hai đều hiểu hàm ý trong lời của Khương Dã. 
Anh hỏi: “Vì sao lại không hứng thú?” 
“Tò mò giết chết con mèo.” Khương Dã thành thật trả lời. 
Y Lạp Lặc nở nụ cười bất đắc dĩ, “Đến hoàn cảnh hiện tại thì chúng ta cần phải tin tưởng lẫn nhau, giấu giếm thân phận của mình cũng không phải lựa chọn tốt gì. Nói với các cậu cũng không sao, bọn anh là vệ sĩ được giáo sư Bạch thuê. Trước kia bọn anh làm việc ở Đông Nam Á, từng tham gia một vài vũ trang tư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641756/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.