🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Đạc tắt bộ đàm, lấy điện thoại vệ tinh ra, “A Trạch và Tiểu Dã còn sống.”



Cận Nhược Hải ở đầu bên kia điện thoại vệ tinh nói: “Nhược Sơ thì sao?”



Thẩm Đạc nói: “Bà ấy đã rời khỏi thôn Thái Tuế, không rõ hành tung.”



Cận Nhược Hải nói: “Thế mà Khương Dã lại có thể sống sót ra khỏi nơi đó, đứa nhỏ này quả là có thiên phú dị bẩm. Tinh thần của nó thế nào, đã ổn định chưa?”



“Không biết, đội cứu viện nói cậu ấy ngất xỉu, bây giờ đang sốt, chờ cậu ấy tỉnh lại tôi sẽ đến thăm xem sao.”



“Nghe nói nó học cấp ba nhỉ, tìm cơ hội hỏi thăm nó xem có hứng thú vào Thủ Đô không.”



Thẩm Đạc chần chừ một lát rồi nói: “Cậu ấy chỉ là một người bình thường, không có bất cứ kế nghiệp thầy hay là truyền thống gia đình gì cả, cho dù có bình an thoát khỏi vùng cấm thôn Thái Tuế, biết đâu cũng nhờ vào vận may thì sao.”



“Tôi biết,” Cận Nhược Hải giải thích, “Nhưng ông cụ muốn gặp nó.”



“Vì sao?”



Đầu bên kia điện thoại vệ tinh im lặng, Thẩm Đạc nhận ra rằng đây là vấn đề mà anh ta không nên thắc mắc, thế là anh ta đổi chủ đề: “Hàng mẫu đã sưu tập xong.”



Anh ta đảo mắt sang bên cạnh, trên bàn bày rất nhiều ống nghiệm đặt trên những cái giá đỡ đơn giản, bên trong là nấm mốc mà anh ta thu thập được từ nhiều nơi trong thôn Thái Tuế. Doanh trại của giáo sư Bạch đã bị Học viên Nghiên Cứu Sinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641734/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.