Tại Trung kinh hồn táng đảm nhìn Duẫn Hạo. Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Duẫn Hạo chỉ có tự tin tràn ngập, làm cho cậu khó có thể chống đỡ được với mị lực của hắn.
“Ta không có!”
Không thể thừa nhận, vì sao ta phải thừa nhân?! Đây không phải sự thật a!
Tại Trung ghét cảm giác bị Duẫn Hạo nắm mũi dắt đi, dù là trước đây hay hiện tai cũng thế. Cậu lắc lắc đầu, hết sức nghiêm túc nói, “Trịnh Duẫn Hạo, đừng điên nữa! Ta muốn về nhà!”
“Ngươi thừa nhận ta lập tức lái xe.”
Tại Trung khẽ cười một tiếng, “Uy hiếp ta?”
Duẫn Hạo giật mình, lập tức trầm giọng nói, “Ta muốn ngươi nói thật một câu. Tại Trung, vì sao ngươi lại không thừa nhận là ngươi về đây là muốn làm hòa với ta?”
Tại Trung sửng sốt.
Xót xa và rung động, cùng lúc dâng lên trong lòng.
Đúng vậy, Trịnh Duẫn Hạo, ngươi không nói thì ta cũng quên mất. Ta về đây là muốn làm hòa với ngươi. Nhưng ngươi thì sao? Ngươi dùng cái gì để đáp lại việc ta đã trở về đây? Ta biết là ta sai, nhưng bây giờ ta đã không muốn nghĩ đến nữa. Nhưng ngươi lại bức ta… Rốt cuộc là ngươi đang nghĩ cái gì? Rõ ràng ngươi cũng muốn quên ta, tìm người yêu cho mình a!
Vì sao mỗi lần ta luôn là người bị động?
Nghiến răng nghiến lợi nhìn thẳng Duẫn Hạo, Tại Trung hung tợn nói, “Đừng tự đắc! Ta nói không có là không có!”
Duẫn Hạo cười lạnh, “Không có?”
“Vốn là không có!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/make-a-secret-yunjae/1987477/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.