Bầu trời xanh thẳm, quét sạch mọi lo lắng buồn phiền.
Tiết trời cuối thu, cả thành thị được bao phủ trong sắc vàng.
“Anh ấy tên là David, là bạn học của tôi. Tính tình hiền lành tốt bụng, cho nên có rất nhiều người thích anh ấy. Có đôi khi anh ấy rất chậm lụt, dù tôi có nhào tới thế nào cũng không chịu thừa nhận là đã thích tôi… Sau đó tôi phải dùng đến khổ nhuc kế, đứng dưới lầu nhà anh ta mà dầm mưa, làm cho mình ốm một trận, rốt cuộc anh ấy cũng thừa nhận là cũng để ý đến tôi. Hắc hắc… Sau cuộc sống cũng rất hạnh phúc, rất bình thường. Mỗi ngày cùng anh ấy đi học rồi ra về, cơm trưa cũng cùng nhau ăn. Anh ấy là thêm ở KFC, tôi sẽ gọi một ly nước trái cây mà chờ anh ấy.”
Những lời này Tuấn Tú đã chôn giấu rất nhiều năm, lâu lắm lâu lắm, thế cho nên nói mà có chút mơ hồ, muốn nhớ lại cũng phải mất hồi lâu.
“Đến cuối tuần, anh ấy sẽ dùng tiền lương đưa tôi đi dạo phố, mua mấy thứ tôi thích cho tôi… Đúng rồi, anh ấy thích đọc sách, thích nhất là truyện ‘hoàng tử bé’ – anh ấy nói tôi rất giống hoàng tử nhỏ cô đơn một mình nhưng đều khiến cho mọi người phải yêu mến… Ha ha, khi đó tôi luôn chê cười anh ấy cứ như thằng nhóc con, còn đi tin vào mấy câu chuyện thần tiên như thế. Nhưng sau khi anh ấy đi rồi, thật sự tôi không thể vui vẻ được nữa…”
Hữu Thiên vẫn nắm lấy tay Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/make-a-secret-yunjae/1987465/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.