Chương trước
Chương sau
Không biết vì sao, từ lần đầu tiên Xương Mân  gặp Duẫn Hạo đã thấy hắn rất đáng thương. Nhưng bởi vì có Tại Trung quấy rầy dây dưa cả ngày lẫn đêm, Xương Mân cũng không có cảm giác rõ ràng mấy. Nhưng bây giờ đã hơn một năm rồi…

“Đến sông Hàn.”

Xương Mân bị một câu bất ngờ của Duẫn Hạo dọa sợ, chi chi ngô ngô hỏi, “Cái gì?”

“Tôi nói, đến sông Hàn.”

“Bây giờ á?”

“Ừ.”

Quên đi, cậu thất tình, cậu lớn nhất. Năm năm này coi như tôi làm người hầu của cậu vậy!

Xương Mân tuy khó chịu nhưng vẫn ngoan ngoãn quay xe đến bờ sông Hàn. Chỉ hy vọng Duẫn Hạo đừng có nhất thời kích động mà nhảy xuống là tốt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.