Lại là đêm khuya.
Đả kích ban ngày làm Tại Trung không thở nổi, cậu nằm trên giường, trằn trọc.
Nước mắt vẫn chảy, chỉ chốc lát sau, gối đầu đã ẩm ướt thành mảng lớn.
Vừa nghĩ đến mình ở Paris khổ cực thế nào, nỗ lực thế nào, lòng Tại Trung liền chua xót khó có thể gọi tên. Cậu hi vọng có người có thể hiểu cậu, mà người cậu hi vọng chính là Duẫn Hạo.
Nhưng Duẫn Hạo lại nói hắn không muốn đến.
Cái đó không phải có nghĩa là, hắn không muốn gặp mình sao?
Tại Trung nhìn ảnh chụp của Duẫn Hạo trong ví của mình, ủy khuất và chua xót như từng đợt sóng ập đến. Cậu ngồi dậy, cầm lấy điện thoại.
Bây giờ… có lẽ Duẫn Hạo đã rời giường rồi nhỉ?.
Tuyệt đối sẽ không do dự nữa.
Chờ thanh âm thực sự rất dài rất dài, Tại Trung quả thực cảm thấy trái tim của mình như đã bị loại chờ đợi vô chừng này câu đi mất rồi.
Tới tận nơi không có biên giới nữa.
Đột nhiên, bên kia truyền đến tiếng hít thở, trái tim Tại Trung đạp dồn.
“…”
“…”
“Tuấn Tú?”
“…”
“Anh bận rất nhiều việc, có cái gì thì chờ em trở về rồi nói sau.” Thanh âm bên kia lãnh đạm đến cực điểm, nghe như không có chút cảm tình nào cả.
Nhưng lại làm Tại Trung cậu rơi lệ đầy mặt.
Cậu thử vài lần cũng không thể phát ra âm thanh.
“Kim Tuấn Tú, anh không dư thời gian đùa dai với em!” Điện thoại bên kia truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/make-a-secret-yunjae/1987434/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.