Chương trước
Chương sau
Lần tái khám cuối cùng đã xác định Tại Trung hoàn toàn bình phục. Trịnh phu nhân đặc biệt chuẩn bị bàn tiệc, Trịnh tiên sinh cũng ở nhà. Kỳ thật Trịnh tiên sinh thấy Duẫn Hạo cùng Tại Trung như vậy, trong lòng cũng có chút áy náy, nhưng ông cực kì bận rộn, còn chưa đến mức bận tâm về chuyện của bọn nhỏ. Dựa theo kinh nghiệm của ông mà nói, không lâu sau chúng sẽ hòa hảo cả thôi, bởi vì hai đứa còn nhiều mối liên hệ lắm. Thương nhân đều cho rằng, chỉ cần có chút liên hệ thì sau này sẽ vì ích lợi hoặc nguyên nhân gì đó mà sẽ lại hợp tác. Nhưng ông không biết, cho tới bây giờ, mối quan hệ giữa Duẫn Hạo và Tại Trung cũng không phải là lợi dụng hay bị lợi dụng.

Không lâu, lâu, lâu lắm.

Mùa đông đi qua, mùa xuân lại đến.

Rất nhiều câu chuyện đã bắt đầu vào lúc này, nhưng cũng có nhiều câu chuyện lại lấy đây làm điểm kết thúc.

Còn hai năm nữa là bọn họ có thể tốt nghiệp, sau đó sẽ vào những trường đại học khác nhau, càng lúc càng xa nhau.

Không biết khi nào thì bắt đầu, Tại Trung học được cách đếm bấm ngón tay tính từng ngày.

Qua một ngày lại khổ sở một ngày.

Cậu chưa bao giờ hôn Thái Viện. Cậu biết loại chuyện này phải do con trai chủ động, nhưng cậu không tự thuyết phục chính mình. Hơn nữa mỗi khi cậu hạ quyết tâm muốn vứt bỏ Duẫn Hạo lòng bài mình thì ánh mắt hắn lại ẩn ẩn hiện hiện trước mặt cậu.

Tại Trung nhớ tới lời mình đã nói trước kia.

“Chỉ cần chưa lún quá sâu là tốt rồi.”

Nhưng cậu đã lún quá sâu rồi.

Sâu, rất sâu, sâu đến nỗi chính mình cũng không cảm nhận được.

Nhưng cũng may Duẫn Hạo nhìn cũng khá tốt, cho nên Tại Trung cậu cũng vui mừng.

********************

Hôm nay, Tại Trung theo đầu bếp đi Xuân Xuyên chọn mua hari sản tươi sống. Đầu bếp nói với Tại Trung: một người đầu bếp giỏi không chỉ là chế biến món ăn, mà còn phải biết cách chọn đồ, như vậy mới có thể biết nguyên liệu mình có có thích hợp để nấu ăn hay không. Tại Trung chăm chú nghe, ghi tạc vào lòng từng chút một.

Cậu đã học được rất nhiều, bởi đây là thứ duy nhất giúp cậu nguôi ngoai.

Sau khi về nhà, Trịnh phu nhân tự mình đến nhà bếp, nói muốn tìm một ít trái cây để ép nước, Tại Trung đưa cho bà ít cà chua, dưa chuột, sau lại tìm được ít chanh. Trịnh phu nhân nhìn Tại Trung bận rộn trước máy ép trái cây, có chút đăm chiêu.

Buổi tối, Tại Trung bị Trịnh phu nhân gọi vào trong biệt thự.

Khi Tại Trung vào nhà, Duẫn Hạo đang ngồi trên sofa xem báo. Vừa nhìn thấy hắn, Duẫn Hạo liền đứng dậy lên lầu.

Trịnh phu nhân gọi hai tiếng không thấy đáp lại, cũng không mở miệng nữa.

“Phu nhân.” Tại Trung gọi.

“Tiểu Trung, sao con và Duẫn Hạo lại thành như vậy… Trước kia hai đứa tốt như vậy mà.” Trịnh phu nhân giữ chặt tay Tại Trung, thương cảm nói, “Hai đứa không nên như vậy.”

“Phu nhân…” Tại Trung nhấp nhấp miệng, nở nụ cười, “Khi đó hai đứa cháu còn nhỏ.”

“Ta đã trách ba ba Duẫn Hạo rồi, cho nên con…”

“Phu nhân, nguyên nhân không phải từ Trịnh tiên sinh. Cháu đã nói không rõ… Dù sao như bây giờ cũng tốt rồi.”  Tại Trung bình tĩnh nói.

Trịnh phu nhân giật mình, hỏi, “Bây giờ con tốt lắm sao?”

“… Vâng.”

Trịnh phu nhân thở dài, bất đắc dĩ nở nụ cười, “Quên đi, ta cũng không muốn nhiều chuyện nữa. Tiểu Trung a… Hôm nay ta muốn nói với con một chuyện.”

“Chuyện gì ạ?”

“Con có muốn sang Pháp du học không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.