Trở lại trên lầu, Mỹ Thục đang chờ cậu, trong phòng tràn ngập mùi hoa nhàn nhạt, là mùi hương mùa thu do chính tay Mỹ Thục làm. Tại Trung bị mùi hương nhuốn đẫm, hai mắt lại ẩm ướt, ôm lấy mẹ thương tâm khóc.
Mỹ Thục vừa mở miệng, nhưng thanh âm cũng nghẹn ngào. “Tiểu Trung, mẹ biết vừa rồi con phải chịu khổ… Bé con, đừng khóc.”
“Mẹ, chúng ta rời khỏi nơi này đi…”
Mỹ Thục kinh ngạc vỗ đầu Tại Trung, không đáp lại.
“Con có thể kiếm tiền, mẹ, chúng ta rời khỏi nơi này, đến chỗ khác sống có được không?” Hai mắt Tại Trung sưng đỏ, nhìn mẹ cầu xin, “Con không muốn sống ở đây nữa…”
“Tiểu Trung a…” Mỹ Thục đau lòng, ôm chặt đứa con của mình, thanh âm run run, “Mẹ không muốn rời khỏi nơi này… Mẹ ở đây sống đã mười mấy năm, ngoại trừ nơi này không còn chỗ nào khác tốt cả.”
Lòng Tại Trung lạnh lẽo.
“Tiểu Trung, nếu con muốn rời khỏi đây thì chờ đến khi con lên đại học, con có thể rời đi. Đến lúc đó mẹ sẽ đi với con, được không?”
Tại Trung không nói nữa, cậu chon đầu vào vai mẹ, chậm rãi nhắm mắt lại.
Cậu mệt rồi, hắn hôm nay thật sự rất mệt mỏi.
Duẫn Hạo nói đúng, tất cả đều đã qua, sáng mai tỉnh lại, cậu sẽ quên đi chua xót và tranh chấp hôm nay, cũng sẽ quên luôn chuyện của mình và Duẫn Hạo.
**************************
Sáng hôm sau, mắt Tại Trung sưng phù lên như trái hạnh đào, mang đôi mắt đó đến trường làm Xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/make-a-secret-yunjae/1987411/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.