Chương 43: Em cần người uống cùng không?
Tiểu My đưa khăn giấy cho Vương Tuệ để lau đi vết máu còn đọng trên môi.
Vương Tuệ: "Cảm ơn cô. Tiểu My"
Tiểu My lắc đầu
Tiểu My: "Năm đó, cô giúp tôi tìm Trịnh Nguyên, hôm nay tôi giúp lại cô. Chúng ta coi như không ai nợ ai"
Vương Tuệ trợn mắt: "Năm đó, tôi không giúp cô, tôi chỉ muốn cô thấy cảnh tượng làm cô đau lòng thôi"
Ả rơi lệ, tay xoa xoa bụng bầu.
Vương Tuệ: "Là tôi độc ác, tôi lúc nào cũng muốn chia rẽ cô và Trịnh Nguyên. Tôi đáng bị quả báo"
Tiểu My cười mỉm: "Quá khứ đã là quá khứ, cô có khóc lóc cũng không thay đổi được gì?"
Vương Tuệ nắm lấy tay Tiểu My, nước mắt vẫn không ngừng rơi.
Vương Tuệ: "Tiểu My làm ơn, tha thứ cho tôi, có được không?"
Tiểu My nhìn ả, xong rút tay lại: "Cô không cần sự tha thứ của tôi để sống tiếp. Hãy nghĩ cho đứa nhỏ, mà sống tốt hơn"
Tiểu My toan đứng dậy thì Vương Tuệ đã quỳ xuống, nước mắt rơi lã chã.
Vương Tuệ: "Làm ơn, giúp tôi, tôi cần tiền để trốn khỏi thằng chồng khốn nạn đó. Tôi cầu xin cô"
Tiểu My bị bàn tay nắm chặt của Vương Tuệ giữ không cho đi.
Tiểu My nhếch môi: "Cho tôi một lý do, để tôi có thể giúp cô"
Ả vẫn khóc nức nở, tay nắm chặt không buông.
Vương Tuệ: "Tôi…tôi sẽ kể cho cô nghe một sự thật…huhu…hãy tin tôi"
Kiều Châu nghe tới đây thì không còn giữ được bình tĩnh.
Kiều Châu: "Nói….Nếu cô dám gạt tôi, cô biết hậu quả rồi đó"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em/542467/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.