Chương 27: Anh đã mất cả thế giới
Trịnh Nguyên ngồi trên tàu hoả trở về thành phố. Anh về quê ngoại được 2 tuần, mẹ anh phải chạy khắp nơi mượn cho anh một ít tiền lên thành phố mướn nhà và tiếp tục việc học.
Quê ngoại của Trịnh Nguyên là một vùng quê nghèo, hẻo lánh nằm khá xa thành phố. Ngày đêm anh đều nhớ Tiểu My. Anh muốn gọi điện thoại cho cô như hằng đêm anh vẫn làm. Nhưng trong làng anh không có điện thoại, nếu có chuyện gì cần điện thoại, phải ra tận thị trấn. Anh đã đạp xe 1 tiếng đồng hồ ra thị trấn để gọi điện cho cô. Nhưng cả 3 lần, cô đều không nghe máy. Anh nghĩ có lẽ Tiểu My còn giận anh.
Anh nhớ cô đến phát điên, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng ngay lúc này. Anh cũng mệt mỏi quá. Hôm nay là đúng hai tuần anh không gặp cô. Vừa lo lắng hết mọi chuyện ở quê, anh liền lên tàu hoả về thành phố.
Hai tuần nay anh thiếu ngủ trầm trọng, mỗi ngày anh chỉ ngủ có mấy tiếng. Bây giờ đầu óc bắt đầu biểu tình nhức đầu. Vừa đến nơi, anh muốn lập tức đi tìm cô.
……………………………………
Trịnh Nguyên đứng tần ngần trước cửa nhà cô. Nhà cô đóng cửa im ắng, hình như không có ai ở nhà. Anh đến gần hơn, nhìn qua khe cửa. Bên trong nhà cô trống không, giống như là đã chuyển đi.
Đầu óc anh bắt đầu rối bời. Anh chạy đến nhà Tề Quí. Anh cảm thấy mình không thể kiên nhẫn thêm nữa.
Tề Quí ra mở cửa, Kiều Châu cũng có ở đó.
Trịnh Nguyên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-yeu-em/542451/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.